Ông già 16 năm 'khát tình' và bi kịch cô ôsin mang thai chết trong bể nước
Thứ ba, 13/08/2013 09:51

“Bố đã hơn 70 tuổi rồi, còn yêu đương gì nữa. Mà bà ấy chỉ yêu cái nhà của bố thôi chứ không yêu một ông già như bố”.

Từ ngày có cô ôsin, ông sống vui vẻ hơn, buổi chiều hay đi đánh cầu lông và cô ôsin cũng ngày càng một phổng phao ra. (Ảnh minh họa)

Từ ngày có cô ôsin, ông sống vui vẻ hơn, buổi chiều hay đi đánh cầu lông và cô ôsin cũng ngày càng một phổng phao ra. (Ảnh minh họa)

Nếu dùng từ chính xác thì phải gọi Phan Hoàng Tuấn là cựu sĩ quan cảnh sát khu vực, vì anh đã nghỉ hưu hơn 2 năm rồi. Tuấn là một cảnh sát đã để lại nhiều ấn tượng tốt đẹp trong lòng nhân dân phố tôi.

Cảnh sát khu vực phải quen dân. Tuấn thuộc tên, nhớ mặt cùng gia cảnh từng người dân trong khu vực anh phụ trách. Bà con dân phố thường gọi anh là Tuấn chim, vì anh bắt chước tiếng chim hót rất tài. Tiến sĩ Tiệp sơ ý để sổ lồng mất con chim khướu nuôi đã hơn 7 năm nay. Nhìn con chim quý quẩn quanh trên ngọn cây xã cừ, ông Tiệp tiếc đứt ruột nhưng không sao bắt được. Tuấn bắc thang trèo lên ngồi trên chạc cây xà cừ, hót líu lo một lúc thì con chim mon men bay tới và đỗ lên bàn tay anh.

Tuấn hay đến nhà tôi chơi vào các buổi tối, vì tôi là nhà báo hay la cà và được anh xem là một kênh thông tin quan trọng. Tuy quen nhau thế, nhưng chưa bao giờ tôi mời Tuấn một cốc bia hơi. "Uống bia ở nhà hàng không khoái lắm, vì bà chủ nhà hàng không lấy tiền. Mình ăn uống mà người ta không lấy tiền thì rất ngại. Thôi muốn uống thì sai con đem can ra nhà hàng mua về. Bia rượu uống ở nhà mình là tốt nhất. Mình chẳng làm phiền đến ai mà cũng chả ai làm phiền đến mình”, Tuấn nói như vậy. Nhưng đó là thời gian anh đang đương chức. Còn bây giờ nghỉ hưu rồi tôi có thể mời anh đi uống bia bất cứ lúc nào. Nhà báo hay moi chuyện công an. Song, ngày Tuấn chưa nghỉ hưu có nhiều chuyện tôi không tiện hỏi và nếu có hỏi thì Tuấn cũng không chịu nói. Còn bây giờ thì tôi có thể hỏi và Tuấn có thể nói được.

Tội phạm sinh ra từ gia đình – đó là kết luận của Phan Hoàng Tuấn. Anh nói: “Mọi tên tội phạm đều đi từ ngõ nhà mình. Gia đình là mái ấm hạnh phúc, nhưng gia đình cũng có thể là nơi phát sinh tội phạm. Chắc anh chưa quên vụ cô ôsin 19 tuổi, chết trong bể nước trên tầng thượng năm trước. Tôi vàng mắt vì vụ đó. Khi thấy nước có mùi thối, gia đình mới đi tìm nguyên nhân từ nguồn nước và phát hiện cô ôsin chết trong bể nước inox. 6 ngày trước đó gia đình báo với tôi là cô ôsin bỗng dưng mất tích. Khi phát hiện xác nạn nhân thì thi thể đã trương phềnh lên rồi, phải dùng mỏ hàn phá nắp bể nước mới đưa ra được. Khám nghiệm tử thi thì thấy cô ta đã mang thai được hơn 14 tuần. Việc xác định ai là bố cái thai trong bụng cô gái không khó, nhưng gia đình nạn nhân từ Thanh Hóa ra không đồng ý cho mổ xác nạn nhân để làm xét nghiệm AND cái thai. “Đằng nào thì con chúng tôi cũng đã chết rồi. Xin các anh để cho cháu được toàn thây”. Gia đình đã nói như vậy và đưa con về quê an táng. Thế là một vụ án mạng bị chìm.

Nhiệm vụ của cảnh sát khu vực là bảo vệ tính mạng và tài sản của người dân khu vực mình phụ trách. Vụ án bị chìm khiến tôi mất ngủ nhiều đêm. Nạn nhân được ông Hanh thuê về giúp việc gia đình mới chưa đầy 7 tháng. Ông Hanh là cán bộ nghỉ hưu, lương hưu cao nhất phường, hơn 10 triệu đồng/ tháng. Vợ ông Hanh đã mất cách đây 16 năm rồi. Mấy năm trước, ông Hanh có tình ý với bà Son cháo lòng. Đây là một người phụ nữ góa chồng, ngoài 40 tuổi, quê ở Hà Nam lên Hà Nội kiếm sống. Lúc đầu bà Son đi mua bán đồng nát rồi sau thuê địa điểm mở quán cháo lòng tiết canh. Ông Hanh quen bà Son từ ngày bà ấy còn đi đồng nát cơ. Tình cảm 2 người cũng nảy sinh lâu rồi. Nhưng 2 người con của ông Hanh không đồng ý cho bố cưới vợ hai. “Bố đã hơn 70 tuổi rồi, còn yêu đương gì nữa. Mà bà ấy chỉ yêu cái nhà của bố thôi chứ không yêu một ông già như bố”. Các con ông Hanh nói như vậy. Vấn đề là ngôi nhà của ông Hanh trị giá hơn 4 tỷ đồng và các con ông Hanh sợ người khác cướp mất.

Trẻ sợ cha, già sợ con. Các con không đồng ý thì bố không lấy vợ được. Nhà ông Hanh nhiều báo cũ. Về hưu nhiều tiền, nhiều thời gian rỗi nên sáng nào ông ấy cũng mua một xấp báo mang về đọc. Tất cả báo cũ ông Hanh để dưới gầm giường. Nghe các bà đồng nát rao mua báo cũ, ông Hanh gọi vào, bảo chui xuống gầm giường mà lấy báo. Khi bà đồng nát chui vào gầm giường thì ông Hanh “tấn công” từ đằng sau. Dân đồng nát ghê gớm lắm chứ không vừa đâu. Chính bà Son ngày còn đi mua đồng nát còn cầm đòn gánh đuổi ông đánh ông Hanh khắp cả khu phố. Vì cũng chỉ mới “loạng choạng” thôi, chưa có chuyện “cưỡng bức”, nên cùng lắm là tổ dân phố họp phê bình, nhắc nhở.

Vấn đề là 2 người con của ông Hanh. Bố sống cô đơn lâu rồi, 16 năm không “chiến đấu” nên có vẻ bức bối lắm. Lẽ ra các con nên ủng hộ việc bố có vợ hai. Nhà cửa là cái gì, tiền bạc là cái gì mà phải làm khổ bố như thế? Rồi ông thuê một cô gái về làm người giúp việc gia đình. Từ ngày có cô ôsin, ông Hanh thôi không lừa các bà đồng nát chui vào gầm giường lấy báo cũ nữa. Ông sống vui vẻ hơn, buổi chiều hay đi đánh cầu lông. Và cô ôsin cũng ngày một phổng phao ra. Rồi bất ngờ xảy ra chuyện cô ôsin tự tử trong bể nước. Đây không phải là một vụ giết người. Nạn nhân chết do ngạt nước. Gia đình nạn nhân không cho phẫu thuật tử thi nên không biết ai là tác giả cái thai trong bụng cô gái. Nhiều người nghi cho ông Hanh và thú thật, tôi cũng nghi ông Hanh. Nhưng giá như nghi ngờ của mọi người là đúng thì cũng không ai bắt tội ông Hanh được. Một bên là trai góa vợ, một bên là gái chưa chồng, cả hai đều tự do. Không có dấu hiệu nào cho thấy cái thai trong bụng là kết quả của một vụ cưỡng dâm. Vì thế ông Hanh vô can. Nhưng hai con của ông Hanh thì không thể vô can trước tòa án lương tâm. Nếu họ tổ chức cưới vợ hai cho bố thì tình hình có thể sẽ khác.

Khi gia đình nạn nhân đưa con gái về quê an táng, tôi gặp riêng ông Hanh, gợi ý ông nên hỗ trợ gia đình nạn nhân một ít tiền. Và, anh biết ông Hanh đã hỗ trợ cho gia đình nạn nhân bao nhiêu không? 600 triệu đồng. Bị kịch trong câu chuyện này vẫn chưa hết. Sau khi cô ôsin chết, ông Hanh yếu hẳn, mặt hốc hác và già sọm đi. Buổi sáng ông không mua báo nữa, buổi chiều không ra sân đánh cầu lông nữa. Rồi ông treo cổ tự tử ngay trong căn phòng ngày xưa ông dành cho cô ôsin ở. Vì ông chết không để lại di chúc nên 2 con của ông được hưởng quyền thừa kế ngang nhau về ngôi nhà hơn 4 tỷ đồng.

Nhà nước ta có luật về người cao tuổi. Trong Bộ luật Dân sự cũng có chương nói về đạo hiếu. Không ai cô đơn bằng người già, nhất là những người phải sống đơn thân. Anh cứ đưa câu chuyện này lên báo đi. Có lẽ khi đọc câu chuyện này, những người làm con sẽ rút ra một điều gì đó. Ơn sinh thành như núi, như biển chứ mấy đồng bạc có đáng gì đâu. Ông Hanh đáng thương chứ không đáng giận. Người đáng giận trong chuyện này là 2 đứa con của ông Hanh. Nhưng chưa có điều luật nào xử tội 2 người con này. Chỉ có tòa án lương tâm thôi mà chưa chắc họ đã có lương tâm”.

Phan Hoàng Tuấn ngừng kể và im lặng lẽ châm thuốc lá. Anh có thâm niên khá lâu làm cảnh sát khu vực ở phố tôi. Đó là một công việc không hề nhẹ nhàng mà nặng trĩu tâm tư.

(Còn nữa)

Ngọc Tuệ (TT & ĐS)

Clip đang được xem nhiều nhất: Thêm clip bạo hành trẻ em gây phẫn nộ: Cha đẻ đánh đập dã man, tung chân đạp con gái nhỏ bay xa 2 mét!

Tag: Cảnh sát khu vực , Ôsin , Ông già góa vợ , Đồng nát , Tự tử , Xác chết trong bể nước