Nhiều người đã đến các thầy lang chẩn đoán bằng phương pháp “cào” để biết mình có bị bệnh hay không. Phương pháp thiếu khoa học này đã khiến nhiều người uổng mạng.
Nhiều bệnh nhân đã mất mạng oan uổng vì các bài thuốc của thầy lang vườn (ảnh minh họa) |
Con mất mạng vì cha tin lời thầy lang vườn
Ngày 17/10/2013, cháu Phạm Thị Yến N (SN 2005, xã Tam Sơn, huyện Núi Thành, tỉnh Quảng Nam) qua nhà hàng xóm chơi thì bị chó cắn. Vết cắn ở vị trí hai bên cẳng chân, in rõ dấu răng của chó và có nhiều vết trầy xước. Thấy con bị chó cắn, anh Phạm Hồng T (SN 1974, cha của cháu N) rất lo lắng. Ban đầu, anh T có ý định đưa con đến cơ sở y tế để tiêm vắc-xin phòng dại. Thế nhưng, nhiều người hàng xóm lại khuyên anh không nên đưa con đi tiêm vắc-xin, vì sẽ làm cháu “nóng trong người” và giảm trí nhớ. Thấy anh lo lắng, một người hàng xóm quả quyết: “Chỉ cần chở cháu N đi “cào” thì sẽ biết con chó kia có phải là chó dại hay không. Nếu kết quả là chó dại thì hẵng đi tiêm phòng, còn nếu chó không dại thì tiêm làm gì”.
Nghe cũng có lý, anh T đưa con đi gặp thầy lang để “chẩn đoán” xem con có nhiễm vi-rút dại hay không. Thầy lang đầu tiên mà anh T đưa con đến là một phụ nữ tên H có nhà trên đường Nguyễn Thái Học (TP.Tam Kỳ). Sau khi dùng một viên bi (giống viên bi đồ chơi trẻ em-PV) chà xát qua lại chỗ vết chó cắn và một số vị trí trên cơ thể cháu N, bà H khẳng định con chó không mắc bệnh dại. Vẫn chưa tin, anh T lại đưa con gái đến một thầy lang khác tên Nga trên đường Trần Dư. Tại đây, thầy Nga dùng một đồng xu màu bạc cào xung quanh vết cắn trên chân cháu N, sau đó dùng một vật nhỏ bằng đầu ngón tay cái áp vào vết cắn. Sau khoảng 5 phút “khám”, thầy Nga khẳng định con chó cắn cháu N là con chó bình thường, không bị bệnh dại.
Cả hai “thầy” đều khẳng định con chó cắn cháu N không phải là chó dại nên anh T rất yên tâm và đưa cháu N về nhà. Khoảng 4 ngày sau đó, gia đình anh T phát hiện con chó bị chết. Tuy nhiên, do tin tưởng 2 thầy lang ở TP.Tam Kỳ nên gia đình anh T vẫn không đưa con đi tiêm vắc-xin. Đến ngày 23/1/2014, tức hơn 4 tháng sau ngày bị chó cắn, cháu N có biểu hiện như sốt, ăn ít, sợ nước... Cháu N được đưa xuống Bệnh viện Nhi Quảng Nam điều trị. Tại đây, các bác sĩ chẩn đoán cháu N bị mắc bệnh dại. Trong lúc chờ bác sĩ theo dõi cháu N, anh T tranh thủ đến nhà bà Nga để hỏi rõ thêm về kết quả “cào” trước đó. Bà Nga liền bảo: “Do lần “cào” đầu tiên sớm quá nên kết quả có thể chưa chính xác. Anh đưa cháu đến đây tôi “cào” lại lần nữa, chắc chắn là chính xác thôi”. Tuy nhiên, lúc này cháu N đã lên cơn dại điển hình, không thể điều trị được. Sau 4 ngày vật lộn với những cơn dại hành hạ, cháu N đã tử vong.
Cái chết của cháu N gây rúng động cả xã miền núi Tam Sơn, mọi người thì xót xa cho cháu bé ngoan hiền, học giỏi nhất lớp. Còn vợ chồng anh T, cho đến giờ vẫn rất hối hận vì trót tin lời lang băm mà mất đi đứa con yêu quý.
Thầy lang “siêu tốc”
Trong vai một người chồng chở vợ bị chó cắn đi “cào”, hai phóng viên đã tìm đến nhà “thầy” Nga để tận mục sở thị phương pháp gia truyền “cào chẩn đoán bệnh dại”. Thấy có bệnh nhân đến, bà Nga đon đả mời vào trong căn nhà thấp lè tè, tối om ở mặt tiền đường Trần Dư. Qua tìm hiểu được biết, ngoài biệt tài “cào”, bà Nga còn hành nghề chích lể, xoa bóp, giác hơi chữa đau lưng, nhức mỏi, đau đầu và kê đơn bốc thuốc Đông y. Dù không có giấy phép hành nghề và cũng không có biển hiệu quảng cáo nhưng xem ra tiệm thuốc của bà Nga khá đắt khách. Chỉ trong vòng 15 phút đã có 3 người đến xin giác hơi chữa bệnh. Hỏi về món nghề “cào”, bà Nga cho biết đó là phương pháp cổ truyền mà bà học được từ cha, ông mình. Bà khẳng định đã dùng bí quyết này hơn 10 năm nay để giúp đỡ nhiều người khỏi phải tiêm vắc-xin làm chi cho nóng người, chứ không có mục đích kinh doanh(?).
Sau khi hỏi phóng viên nữ (người đóng vai bệnh nhân bị chó cắn) về tình hình sức khỏe hiện tại, bà Nga yêu cầu “bệnh nhân” nằm sấp xuống nền nhà. Đầu tiên, bà ta dùng một đồng xu màu trắng bạc có đường kính khoảng 2cm cào mạnh quanh vị trí vết thương. Thật ra, vết thương mà chúng tôi gọi là vết chó cắn chỉ là vết thương do bị té ngã cách đây 3 tháng. Cào đến đâu, bà Nga xoa dầu gió đến đó. Sau khi cào “vết chó cắn”, bà Nga chuyển sang cào ở lưng. Bàn tay rắn chắc và cào một cách “điêu luyện” của bà Nga khiến phóng viên nữ phải cắn răng chịu đau rát. Sau khi xong công đoạn cào, bà Nga liền lấy một vật có hình hạt đậu, to bằng đầu ngón tay cái chà xát 5 lần vào viên đá to bằng nắm tay rồi áp hạt đậu vào “vết cắn”. Khi bà Nga thả tay ra thì hạt đậu cũng rơi ra khỏi vết thương. Sau 3 lần như vậy, bà Nga kết luận: “Con chó này là con chó độc. Tuy nhiên, mức độ này chỉ cần uống thuốc Đông y là đủ!”.
Chúng tôi tò mò hỏi bí quyết nào để biết con chó đó “độc” thì bà Nga giải thích: “Nếu các dấu cào ở quanh vết thương và lưng làm cho da bị đỏ nhiều chứng tỏ con chó “có độc”. Chúng tôi không khỏi buồn cười, bởi với lực cào của bà, da bệnh nhân không bị đỏ mới là chuyện lạ! Rồi chúng tôi cố thuyết phục bà Nga cho xem cái “hạt thần kỳ” giống hạt đậu kia là gì thì bà Nga bảo đó là “bí mật gia truyền không thể tiết lộ”(?).
Sau khi “khám bệnh”, bà Nga kê cho chúng tôi toa thuốc để “giải độc”. Đó là 5 thang thuốc Đông y được gói trong tờ giấy cũ kỹ. Chúng tôi viện cớ không uống được thuốc Đông y để thoái thác thì bà Nga khuyên nên chuyển sang uống thuốc viên và bán 3 gói thuốc nhỏ uống trong 3 ngày. Toàn bộ quá trình chẩn đoán, bốc thuốc diễn ra chưa đầy 15 phút, tổng cộng chi phí chỉ vỏn vẹn 40.000 đồng.
Vẫn còn nhiều “thầy cào”
Trong khi tìm hiểu về cái chết của cháu N, phóng viên còn biết thêm một chuyện bi hài khác. Khoảng giữa tháng 1/2014, anh Phan Văn Tịnh (SN 1970, thôn Mỹ Đông, xã Tam Sơn) bị một con chó của hàng xóm cắn. Trước khi cắn anh Tịnh 3 ngày, con chó này có những biểu hiện hung hãn bất thường như chạy rông khắp nơi, cắn xé hoảng loạn và thường xuyên chảy nước bọt. Một con trâu sau khi bị con chó này cắn đã đổ bệnh và chết. Dù biết rõ những việc này nhưng nghe lời khuyên của nhiều người, anh Tịnh đã tìm đến một thầy lang tên Lực trên đường Nguyễn Hoàng (TP.Tam Kỳ). Khác với “thầy” Nga, “thầy” Lực dùng một loại lá cây để “cào” và khẳng định con chó cắn anh Tịnh không bị dại. Tin lời “thầy”, anh Tịnh không đi tiêm vắc-xin. Sau khi nghe câu chuyện cháu Phạm Thị Yến N tử vong, anh Tịnh rất hoang mang và lập tức đến cơ sở y tế tiêm phòng vắc-xin dại. Bây giờ nhắc lại anh Tịnh vẫn còn hoảng sợ với kiểu “chẩn đoán bệnh” của “thầy” Lực.
Theo ông Nguyễn Văn Hoàng, Chi cục phó Chi cục thú y tỉnh Quảng Nam, việc “cào” để “chẩn đoán” bệnh nhân có bị nhiễm vi-rút dại hay không là phương pháp hoàn toàn phản khoa học và trên thực tế đã có nhiều bệnh nhân bị chết do tin vào các thầy lang. Cách tốt nhất để phòng bệnh dại khi bị chó, mèo cắn là phải tiêm vắc-xin ngay trong những giờ đầu tiên. Đặc biệt, khi phát hiện con vật có biểu hiện bệnh dại hoặc vết thương ở gần đầu, mặt, cổ hoặc ở vùng có nhiều dây thần kinh như đầu chi, bộ phận sinh dục, cần phải tiêm cả huyết thanh kháng dại. Nếu không điều trị kịp thời, khi đã lên cơn dại hầu như 100% ca bệnh đều tử vong. Sau khi bị chó, mèo cào, cắn, bệnh nhân nên rửa sạch vết thương với nước xà phòng đặc hoặc nước muối, sau đó sát khuẩn vết thương bằng cồn và đến cơ sở y tế gần nhất để được tiêm vắc-xin phòng bệnh dại. Hiện nay chưa có cơ sở khoa học nào khẳng định việc tiêm vắc-xin phòng bệnh dại sẽ gây giảm trí nhớ cho bệnh nhân. Mọi người cần trang bị kiến thức về bệnh dại và cách phòng tránh để không xảy ra hậu quả đáng tiếc.
Clip đang được xem nhiều nhất: Mẹ bé gái 12 tuổi bị bạo hành, xâm hại tình dục ở Hà Nội: 'Vớ được cái gì ở ngoài đường là đánh nó bằng cái đấy'
- Thời điểm không khí lạnh mạnh nhất của mùa đông năm nay diễn ra khi nào?
- Soi profile của Hoa hậu Thanh Thủy - Miss International 2024: Học thức đỉnh cao, tài sắc vẹn toàn
- Lương hưu cao nhất Việt Nam hiện nay là bao nhiêu?
- Trùm giang hồ 'Bình Kiểm' lên kế hoạch bắt cóc ca sĩ, người mẫu
- 5 cái tên bị luật cấm đặt khai sinh ở Việt Nam, đó là tên nào?
- Tại sao vàng giảm giá khi ông Donald Trump đắc cử Tổng thống Mỹ?
- Tỉnh nào có tuổi thọ thấp nhất Việt Nam?
- Vụ rơi máy bay quân sự tại Bình Định: 2 phi công thoát nạn thế nào?