Chuyện tình phụ tử khi 3 người con trai tranh nhau hiến thận cứu cha (Kỳ 1)
Thứ bảy, 15/11/2014 04:01

Dù bị bệnh nặng nhưng vì nhân từ nên ông vẫn giấu gia đình. Đến khi biết chuyện ba lâm trọng bệnh, các con liền bỏ học kiếm tiền và tranh nhau hiến thận để cứu cha.

Cảm động tình phụ tử, 3 người con trai tranh nhau hiến thận cứu cha (Kỳ 1) (Ảnh minh hoạ)

Cảm động tình phụ tử, 3 người con trai tranh nhau hiến thận cứu cha (Kỳ 1) (Ảnh minh hoạ)

Người cha nhân hậu

Ông Hàn Nguyên Đức (50 tuổi, ngụ huyện Ngân Bắc, TP.Ngân Châu, tỉnh Quảng Tây, Trung Quốc) là nhân viên lái xe trong một công ty tại địa phương này. Hai vợ chồng ông đều là người hiền lành đức độ, có hai con trai và một con gái, vợ làm nông nghiệp ở quê. Tuy gia cảnh không thuộc hàng dư giả nhưng các con ngoan ngoãn, chịu khó học hành khiến căn nhà luôn tràn ngập niềm vui và hạnh phúc.

Đầu năm 1995, ông Đức cảm thấy càng sức khoẻ càng yếu, dễ mệt mỏi mất sưc. Đến bệnh viện kiểm tra, cầm trên tay kết quả xét nghiệm, ông giật mình khi biết mình bị viêm thận mãn tính giai đoạn cuối. Bác sĩ cho biết cần phải điều trị sớm nếu không sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Trên đường về nhà, ông Đức suy nghĩ và đấu tranh kịch liệt trong tâm lý. Bởi ông lo lắng cậu con trai lớn 18 tuổi Hàn Vĩ, con trai thứ hai 16 tuổi Hàn Quân và cô con gái út 14 tuổi Hàn Duyên vẫn đang còn đi học. Ông nghĩ trách nhiệm của mình vẫn chưa hoàn thành nên bất kể thế nào cũng không được phép ngã quỵ. Vậy là ông giấu mọi người trong nhà việc mình bị bệnh, không những không nghỉ ngơi điều trị mà ông còn tăng thêm cường độ làm việc với suy nghĩ trước khi chết có thể kiếm thêm chút tiền cho các con.

Đến tháng 4/1997, ông thực sự không thể chịu đựng thêm được nữa nên bệnh viện cắt chút thuốc về uống cho rẻ tiền. Tối hôm đó, người vợ thấy chồng đem túi thuốc to về thì mới biết ông mắc trọng bệnh từ lâu. Tuy nhiên, khi tỏ ý muốn đưa chồng đi khám thì ông Đức nói: “Chúng là làm gì có tiền để nằm viện? Đừng để vì một mình anh mà ảnh hưởng đến cả nhà, càng không được làm lỡ dở việc học hành của các con”. Lời nói của chồng khiến người vợ do dự khó quyết, cuối cùng vì không muốn các con biết chuyện ảnh hưởng đến nghiệp học nên hai vợ chồng coi bệnh của ông như bí mật.

Khoảng 1 năm sau, bệnh tình của ông Đức đã chuyển thành nhiễm độc niệu. Trong ấn tượng của các con, người cha vốn vui vẻ thân thiết bỗng nhiên trở nên trầm mặc ít nói, người mẹ cũng cả ngày buồn bã, thỉnh thoảng lại khóc thầm một mình. Thấy sự thay đổi, người con cả cảm thấy cha mẹ có điều giấu mình. Một hôm anh vô tình phát hiện kết quả xét nghiệm của cha nên mới biết tất cả. Thấy cha mặc trọng bệnh còn gằng gượng kiếm tiền nuôi gia đình, Hàn Vĩ nghĩ dù mình có thi đỗ đại học thì cũng trở thành gánh nặng cho mọi người. Là con cả, anh phải đứng ra cùng cha mẹ chia sẻ sự vất vả.

Vậy là Vĩ giấu mọi người xin nghỉ học để kiếm tiền. Đứng trước sự lựa chọn của con trai, cha mẹ anh vô cùng cảm động vì lòng hiếu thảo, nhưng lại cảm thấy thương cảm trước hiện thực hết sức tàn khốc này. Để con trai có nghề ổn định, ông Đức hàng ngày đưa con đi theo phụ xế rồi cho Vĩ thi giấy phép, xin vào làm tài xế cho công ty. Thời gian này, mỗi ngày ông phải trả vài chục tệ tiền thuốc cùng chi phí lọc máu khiến ông dường như hụt hơi.

Hàn Quân thấy anh trai bỏ học, vặn hỏi anh trai mãi mới cho biết cha bị bệnh, nghe vậy Quân cũng nhất quyết bỏ học cùng anh kiếm tiền cứu cha. Trong lúc ấy, cô út hoàn toàn không biết lý do hai anh bỏ học vì cha đang đứng giữa danh giới của cái chết và cái sống mà chỉ ngây thơ cho rằng do thành tích của anh không tốt nên mới như vậy. Vì thế cố hết sức chăm chỉ học hành chỉ hi vọng cha mẹ có thể mở mày mở mặt vì mình.

Bắt đầu từ tháng 4/1999, bệnh tình của ông Đức ngày càng nặng thêm, cứ 5 ngày phải tiến hành lọc máu một lần. Do công việc kinh doanh ở công ty không tốt, tiền kiếm không được bao nhiêu nên gia đình phải vay mượn người thân họ hàng khắp nơi để điều trị cho ông. Tháng 9 năm đó, Hàn Duyên thi đỗ vào hệ cao đẳng Đại học sư phạm Ngân Châu, tiền học phí 3 năm là hơn 10 ngàn tệ. Ông Đức nói với con trai: “Đừng lo bệnh cho cha nữa, điều quan trọng nhất bây giờ là chu cấp cho Duyên học đại học. Cha đã làm liên luỵ đến các con, bây giờ không thể để Duyên phải hi sinh một cách không cần thiết”. Hai anh em Vũ tỏ ý cha hãy yên tâm, họ sẽ cố gắng kiếm tiền chữa trị cho cha và lo tiền học cho em gái. Trước sự kiên quyết của cha, cả nhà đành phải đem số tiền dùng chuẩn bị lọc máu cho ông để cung cấp cho Duyên đóng tiền học. Do phải ngừng lọc máu khiến ông Đức bị những cơn đau kịch kiệt dày vò. Ông liền nắm tay vợ: “Có lẽ thời gian của tôi không còn nhiều nữa, con gái phải khó khăn lắm mới thi đỗ nên dù thế nào cũng không thể để Duyên phải nghỉ học. Thực hiện được tâm nguyện này tôi chết cũng an lòng rồi”.

Đúng lúc cần kề giữa cái chết và sự sống thì hai anh em Vũ, Quân vây được tiền của đồng nghiệp gửi về nhà nên ông Đức mới tiếp tục được chữa trị. Những ngày tháng sau đó, ông vẫn kiên quyết vừa trị bệnh vừa làm việc, không chấp nhận đầu hàng bước chân tử thần ngày càng cận kề. Sau khi tốt nghiệp cao đẳng sư phạm, Duyên xin vào dạy tại trường tiểu học thị trấn. Đến lúc này cô mới biết rằng cha mình mắc trọng bệnh, trong lòng vô cùng xấu hổ và áy náy.

tinh-phu-tu2

Tình phụ tử, phụ mẫu thiêng liêng (Ảnh minh hoạ)

Tranh nhau hiến thận cho cha

Đầu năm 2002, tình trạng của cha càng ngày trầm trọng, mỗi tuần phải lọc máu hai lần, 3 anh em hàn Vĩ dù vất vả nhưng tiền lương vẫn không đủ chi phí trị liệu cho cha. Bác sĩ cho biết lọc máu là cái thùng ngốn tiền không đáy, nó sẽ khiến người điều trị bại sản, khi không còn tiền thì người cũng mất. Cách duy nhất để giải quyết là thay thận. Nhưng với số nợ hiện thời, việc thay thận là hoàn toàn không đơn giản với gia đình họ. Một ngày tháng 11, Vĩ xem ti vi thì được biết tại Bệnh viện Quân y 181 Quế Lâm có cơ chế người thân hiến thận cho bệnh nhân thì không những được giảm phần lớn chi phí mà khả năng thành công còn lên đến 95%.

Nghe tin này như bắt được vàng, Vĩ lập tức gọi điện cho em trai: “Em à, mình không có tiền nhưng có thể hiến thận cho cha”. Hàn Quân nghe vậy hôm sau liền xin nghỉ làm về nhà. Tuy nhiên, trong quá trình quyết định xem ai là người hiến thận, giữa 3 anh em đã xảy ra “xung đột” kịch liệt. Hàn Vĩ nói mình là anh cả nên có trách nhiệm hiến thận. Hàn Quân cũng không vừa: “Em cũng là con của cha, tại sao em không được hiến? Anh có nghề lái xe, kiếm tiền nhiều nhất nên không thể để sức khoẻ anh bị ảnh hưởng”. Thấy hai anh tranh chấp nhau, cô út liền lên tiếng: “Các anh đã hi sinh nhiều rồi, em là người nợ cha nhiều nhất, hãy để em hiến thận cho cha”. Cô vừa nói xong liền bị hai anh phản đối. “Đây là việc của đàn ông, em xen vào làm gì?”. Hàn Vĩ nói. Quân tiếp lời: “Em là con gái, nếu cắt mất một bên thận thì sau này làm sao lấy chồng được”. Dù hai anh hết lời ngọt nhạt nhưng Duyên một mực không chịu, dùng hàng loạy lý do để giành quyền hiến thận với hai anh.

Thấy không ai chịu nhường ai, Vĩ đưa ra ý kiến mọi người cùng ký bản thoả thuận, thận của ai phù hợp sẽ do người đó hiến cho cha. Vĩ còn ghi chú sẽ lần lượt ưu tiên hiến thận cho mình. Sau khi ký xong thoả thuân, để bảo vệ em gái, hai người anh liền giấu em đi bệnh viện kiểm tra trước nhằm tạo sự đã rồi, tránh Duyên phải hiến thận.

Ngày 19/11, hai anh em Vĩ nhân lúc em gái đến trường liền nói dối cha rằng Bệnh viện Quân y 181 có phương pháp điều trị hiệu quả mà chi phí thấp rồi đưa ông đến đây. Hàn Nguyên Đức không hề biết chuyện các con tranh nhau hiến thận cho mình nên đồng ý. Mãi tới khi tiến hành kiểm tra máu ông mới biết sự thực nên nói: “tấm thân già này của cha có đáng gì đâu? Các con còn chưa lấy vợ, sao cha có thể để các con cắt đi một bên thận của mình? Nếu các con làm vậy, chi bằng cha chết luôn lúc này”. Nói rồi ông gạt nước mắt lao ra lan can, hai người con vội vàng ngăn lại, họ khóc lóc quỳ xuống xin cha nghĩ lại. Nhìn cảnh đó khiến những người có mặt không kìm được nước mắt. Đúng lúc đó thì kết quả cho biết cả hai người đều không phù hợp để cha thận.

Kết quả này khiến hai anh em hết sức bàng hoàng, còn người cha thở phào như trút được gánh nặng. Ông khảng khái nói: “cha cảm thấy tự hào vì có những người con hiếu thảo như các con. Nếu có kiếp sau, cha vẫn muốn được ở bên cạnh chăm sóc các con”. Việc 3 cha con đi Quế Lâm không giấu được Hàn Duyên. Khi gạn hỏi các anh thì Hàn Vĩ cho biết họ không thể hiến thận, nhưng bệnh viện hứa sẽ tìm nguồn thận cho cha, đợi một thời gian nữa cha cũng sẽ được cứu.

(Còn nữa)

Duy Cường - Dự Minh (Câu chuyện pháp luật)

Clip đang được xem nhiều nhất: Nhóm thanh niên ngăn cô gái nhảy cầu

Tag: cam dong cau chuyen tinh mau tu , tinh mau tu , 3 con trai tranh nhau hien than cuu cha , nguoi cha nhan hau , nguoi cha nhan tu , tin , bao