Tôi đứng bên kia đường mà chìm vào nỗi đau bất tận. Cho đến khi trời mưa làm tôi bừng tỉnh. Tôi mở cốp, lấy áo mưa của mình mang vào quầy lễ tân khách sạn gửi cho chồng.
|
Năm 10 tuổi, bố tôi ngoại tình với phụ nữ khác. Tôi không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ thấy ngày nào bố cũng về muộn, sau đó là những màn cãi vã bất tận của bố mẹ. Mẹ tôi thường bỏ sang ngủ với tôi. Mẹ tôi khóc suốt đêm nhưng không trả lời cho tôi biết vì sao mẹ khóc. Tôi thương mẹ chỉ biết khóc theo.
Rồi một hôm bố tôi lặng lẽ bỏ đi cùng toàn bộ tiền bạc trong gia đình. Mẹ tôi chạy khắp nơi dáo dác tìm chồng, rũ rượi như người điên. Tôi đi đâu cũng nghe mọi người râm ran chuyện gia đình mình. Tôi đi học còn bị bạn bè trêu ghẹo là “Bố mày mê gái nên mới bỏ mày”. Các dì các cậu chia nhau đi tìm bố tôi và luôn trở về trong buồn bã. Bố trong kí ức non nớt của tôi thành một nỗi sợ hãi và một nỗi xấu hổ. Tôi sợ nghe mọi người nói xấu bố và sợ người khác biết tôi là con của bố.
Tôi ngày càng ghét bố hơn khi chứng kiến mẹ mình ngày càng tiều tuỵ vì đau khổ. Mẹ mua rượu về nhà uống, cứ uống vào là mẹ gào khóc gọi bố. Có lúc mẹ mang áo quần bố ra cắt thành từng mảnh khiến tôi rất sợ. Sau nửa năm bố bỏ đi, tóc mẹ ngả bạc hơn cả bà ngoại tôi lúc đó.
Mùa hè năm lớp 9, khi tôi đang lên tỉnh học ôn thi vào lớp 10 thì mẹ tôi mất. Mọi người nói với tôi là do mẹ uống rượu nên ung thư gan nhưng tôi biết mẹ mất vì không chịu được nỗi đau phản bội sau chừng đó năm. Ba năm sau đó, tôi vô tình phát hiện ra mẹ tôi không mất do bệnh, mẹ tôi đã uống thuốc ngủ tự tử. Từ đó đến nay, tôi không hề biết đau, chỉ thấy hận, một nỗi hận bố đến chết cũng không thể nhắm mắt.
Kí ức đó khiến tôi trở nên vô cảm với đàn ông cho đến khi tôi gặp được chồng mình.
(Ảnh minh họa)
Kí ức đó khiến tôi trở nên vô cảm với đàn ông cho đến khi tôi gặp được chồng mình. Không phải tôi mất niềm tin vào đàn ông mà tôi sợ sẽ có ngày mình bị họ bỏ rơi. Tôi không muốn kết thúc cuộc đời bi thảm như mẹ tôi đã từng. Mỗi đêm khi ngắm chồng say ngủ tôi đều cầu nguyện “Xin anh mãi yêu anh, mong anh đừng bao giờ phản bội em”.
Vậy mà tôi vẫn không thể nào thoát khỏi số mệnh đó. Chồng tôi bây giờ lại đang ngoại tình với một người bạn mà tôi luôn xem như chị em. Không biết có phải ngày xưa bố tôi cũng bỏ đi với bạn thân của mẹ nên mẹ tôi mới phát điên như thế không. Có phải lịch sử đã lặp lại không? Nhưng vì sao cứ phải là tôi? Vì sao cứ bắt tôi phải chịu đựng thêm nỗi ác mộng từ ngày bé?
Hai vợ chồng tôi đều thân thiết với hai vợ chồng cô ấy nên thỉnh thoảng thấy tin nhắn cô ấy trong máy chồng tôi không nghi ngờ. Tôi chỉ có linh cảm xấu khi mọi chuyện bỗng trở nên quá sạch sẽ. Mọi tin nhắn đều bị xoá sạch. Lịch sử trình duyệt web thường bị xoá hết mỗi sau khi chồng tôi dùng máy tính. Mỗi khi chồng vào các mạng xã hội cũng thoát hết tài khoản.
Và linh cảm trở thành sự thật khi tôi đến nhà cô ấy chơi và phát hiện cô ấy có một lọ tinh dầu thơm giống hệt loại chồng mua tặng tôi trong chuyến anh công tác ở Thái. Nếu anh tặng công khai thì sẽ chẳng ai nghi ngờ. Tôi hỏi cô ấy “H cũng dùng loại này à?”. Cô ấy trả lời đầy tự tin “Đừng nói với chồng tớ nhé, của một fan hâm mộ tặng đấy”. Tôi cười nhạt.
Tôi không biết giữa hai người ấy tồn tại thứ gọi là tình yêu tội lỗi hay chỉ là vì tình dục. Nhưng dù có là gì đi nữa, khi chứng kiến họ chở nhau vào khách sạn, chồng tôi ân cần tháo mũ bảo hiểm cho cô ấy, cô ấy khoác tay ngả đầu vào ngực chồng tôi, làm tôi sụp đổ. Kí ức ngày xưa tràn về. Người bố phản bội của tôi, người mẹ yêu chồng đến phát điên và phải tìm đến cái chết của tôi, trái tim không thể lành lặn của tôi, tất cả tràn về đâm vào tim tôi ngạt thở.
Tôi mở cốp xe lấy áo mưa của mình mang vào quầy lễ tân khách sạn gửi cho chồng
để lát anh về khỏi ướt vai người tình. (Ảnh minh họa)
Bố tôi ngày xưa bỏ đi mà không nghĩ đến mẹ con tôi. Mẹ tôi tự tử chết mà không nghĩ đến tôi. Họ có biết người chịu đau khổ và tổn thương nhiều nhất vẫn là tôi không? Tôi cứ đứng bên kia đường khách sạn mà chìm đắm vào nỗi đau bất tận. Hai con người bên kia đường, trong giây phút họ quấn lấy nhau, liệu có nghĩ đến người vợ, người bạn tội nghiệp này không?
Trời bỗng mưa làm tôi bừng tỉnh. Tôi đâu thể tàn nhẫn như tất cả bọn họ đã làm với tôi. Tôi mở cốp xe lấy áo mưa của mình mang vào quầy lễ tân khách sạn gửi cho chồng vàngười tìnhđể lát họ về khỏi bị ướt...
Tôi vẫn còn con gái tôi ở nhà và tôi sẽ không bao giờ bỏ rơi con như mẹ tôi ngày trước. Tôi sẽ giữ cho con một kí ức đẹp về người bố, sẽ không để con phải chịu nỗi đau tinh thần như tôi.
Lúc này, lặng lẽ cùng con ra đi là cách làm tốt nhất phải không mọi người?
Clip đang được xem nhiều nhất: Những hình ảnh đầu tiên bên trong nơi diễn ra tang lễ của cố nghệ sĩ Chí Tài
- Phụ nữ thường xuyên đến 3 nơi này, phần lớn là 'không đứng đắn'
- Dù cha mẹ có tiền hay không, 4 loại thực phẩm này nên cho con ăn thường xuyên để bổ sung canxi và phát triển trí não
- Phụ nữ thông minh sẽ không tiếc tiền vào 3 việc này, dù giàu hay nghèo cũng phải ưu tiên
- Có thể thấy rõ một cặp đôi có thực sự yêu nhau hay không bằng cách nhìn vào ba nơi trong nhà!
- Thứ gì được cất giữ ở một nơi trong Tử Cấm Thành mà cần có cảnh sát vũ trang canh gác 24/24 giờ?
- Nếu chồng bạn có những đặc điểm này thì có nghĩa là bạn đã chọn và cưới đúng người, rất chính xác!
- Massage cổ có gây nhồi máu não không? Lời khuyên của chuyên gia: 7 kiểu người này không phù hợp để massage
- Từ 1/7/2025: Thay đổi cách tính lương hưu theo Luật BHXH mới, hàng triệu người hưởng lợi
- Quận đông dân nhất Việt Nam: Dân số bằng 2 tỉnh cộng lại, là một trong hai quận lớn nhất TP. HCM
- Lịch nghỉ Tết Nguyên đán 2025 mới nhất của học sinh cả nước
- Thưởng Tết 2025, mức thưởng cao nhất là trên 500 triệu đồng/người. Là ai?
- Tại sao Sơn Tùng lại nổi tiếng?
- Trước Tết dương lịch 2025, đây là 6 thủ tục hành chính cần hoàn thành
- Đây là tên gọi đầu tiên của Hà Nội, người Hà Nội lâu năm chưa chắc đã biết, nó có ý nghĩa gì?
- Tin vui thưởng Tết Nguyên Đán 2025: Sẽ cao hơn năm 2024 từ 6 - 8%