“Hiện giờ nó vẫn chưa biết mình bị cụt tay, gia đình tôi cũng chưa ai dám nói. Các bác sĩ đã băng bó hai tay lại nên nó vẫn chưa nhìn thấy vết thương"...
Chị Hoàng chăm sóc em trai. |
Như đã đưa tin, ngày 30/11 vừa qua, tại thị trấn Ái Nghĩa, huyện Đại Lộc, tỉnh Quảng Nam đã xảy ra một vụ nổ mìn thương tâm làm 3 em nhỏ: Phan Trọng Hiếu, Phan Trọng Phú (học lớp 6, trường THCS Nguyễn Trãi), và em Ngô Văn Phú (13 tuổi, học lớp 8, trường THPT Nguyễn Trãi) bị thương nặng.
Trong đó, có em Hiếu bị thương nặng nhất, mất cả hai tay và được đưa đi cấp cứu tại bệnh viện Đa khoa Đà Nẵng trong tình trạng nguy kịch. Tại đây, các bác sĩ kết luận hai bàn tay em đã mất, toàn thân có nhiều vết bỏng, chân thì bị gãy xương đùi. Khả năng em sẽ bị bại liệt là rất cao, khó có khả năng phục hồi.
Chị Phan Thị Kim Hoàng (29 tuổi), chị gái nạn nhân cho biết, khi gia đình nhận được tin lúc đó thì ai cũng rụng rời chân tay, tức tốc chạy tới đưa em Hiếu đi bệnh viện. Mẹ em, bà Nguyễn Thị Ngọc Đào (49 tuổi) vì thương xót con khi tới bệnh viện lại ngất lên ngất xuống nên mọi người đã để bà ở nhà. Còn ba em là ông Phan Văn Nhì (53 tuổi) ngày thì chăm con ở viện, ngày thì chạy về lo công viện ruộng vườn bỏ dở ở nhà rất cơ cực. Hai chị gái đầu dù đã lập gia đình cũng phải bỏ hết công viện để lên viện thay nhau túc trực, chăm sóc em.
Người nhà thay nhau chăm sóc em Hiếu tại Bệnh viện.
Nhà có 5 chị em và Hiếu là con út, cũng là đứa con trai duy nhất trong gia đình. Hiếu hằng ngày vẫn một buổi tới lớp, một buổi đi cắt cỏ, chăn bò phụ giúp ba mẹ. Số phận thật quá khắc nghiệt với đứa trẻ còn ngây thơ. Bom, mìn do còn sót lại sau chiến tranh đã cướp đi của em đôi tay của em, chân thì bị gãy: “Tới giờ nó (em Hiếu) vẫn chưa biết mình bị cụt tay, gia đình tôi cũng chưa ai dám nói. Các bác sĩ đã băng bó hai tay lại nên nó vẫn chưa nhìn thấy vết thương. Nhưng vì lúc tỉnh nó không cảm nhận được sự cử động của các ngón tay nên khóc đòi chúng tôi mở ra cho nó xem…” Chị Hoàng đau đớn kể lại.
Hiện giờ em đã được chuyển qua khoa Ngoại bỏng để tiếp tục điều trị. Đứa trẻ từ nhỏ đã quen chạy nhảy tung tăng ở ruộng đồng, nên nằm yên một chỗ trên giường bệnh thì em rất khó chịu, hay cựa quậy. Mỗi lần như thế là mặt em lại mếu máo, nước mắt giàn giụa vì quá đau đớn. Toàn thân em tràn ngập các vết thương, ai vô tình chạm nhẹ là em lại đau thét. Thế nên ngày nào chị Hoàng cũng nuốt nước mắt vào trong để chăm sóc em trai.
Đứa trẻ hồn nhiên đáp lại: “Viết giấy xin phép cô giáo cho em nghỉ học chưa? Mà tháo băng ở tay cho em tự xúc ăn đi…” Những người có mặt trong phòng bệnh lại nín lặng, đắng lòng nhìn nhau…
Clip đang được xem nhiều nhất: Những hình ảnh đầu tiên bên trong nơi diễn ra tang lễ của cố nghệ sĩ Chí Tài
- Thời điểm không khí lạnh mạnh nhất của mùa đông năm nay diễn ra khi nào?
- Soi profile của Hoa hậu Thanh Thủy - Miss International 2024: Học thức đỉnh cao, tài sắc vẹn toàn
- Lương hưu cao nhất Việt Nam hiện nay là bao nhiêu?
- Trùm giang hồ 'Bình Kiểm' lên kế hoạch bắt cóc ca sĩ, người mẫu
- 5 cái tên bị luật cấm đặt khai sinh ở Việt Nam, đó là tên nào?
- Tại sao vàng giảm giá khi ông Donald Trump đắc cử Tổng thống Mỹ?
- Tỉnh nào có tuổi thọ thấp nhất Việt Nam?
- Vụ rơi máy bay quân sự tại Bình Định: 2 phi công thoát nạn thế nào?