Ngoại tình cùng lúc với 3 người, tôi thực chất... làm “gái”
Thứ tư, 16/05/2012 08:11

Tôi vừa ngoại tình với sếp, vừa ngoại tình với Phong, và chính tôi cũng không ngờ, tôi ngoại tình luôn với cả bác sỹ điều trị cho chồng.

Tiền thuốc thang cho chồng ngày một tốn kém. Số tiền cả sếp, cả Phong đưa cho tôi mỗi tháng, mỗi lần gặp mặt dần như muối bỏ biển.

Tôi bắt đầu dằn vặt sếp, dằn vặt Phong. Nếu ai đưa cho tôi ít một chút, tôi làm mình làm mẩy, nói “dạo này không còn yêu em”.

Mỗi khi nhìn chồng lên cơn đau, tôi thật không cầm lòng. Tôi phải gặp bác sỹ điều trị cho anh thường xuyên để xin kê thêm thuốc giảm đau.

Rồi thêm một lần nữa, tôi ngã vào vòng tay người đàn ông thứ 3. Đêm đó trời đổ mưa. Chúng tôi tình cờ gặp nhau dưới mái hiên 1 toà nhà trong lúc trú mưa. Rồi khi những hạt mưa hắt tím môi tôi, thì bất ngờ bác sỹ cúi hôn lên đó. Trái tim lãng mạn đa tình của tôi lại rủn ra, chúng tôi hôn nhau dài trong cơn mưa. Lúc đó, cả sếp, cả Phong đều đi công tác nước ngoài.

1 tuần sau đó, cả sếp cả Phong vẫn chưa về. Tôi phải tự xoay xở tiền viện phí cho chồng. Gom mãi, vẫn còn thiếu, tôi mang tiền tới năn nỉ nhân viên thu ngân, họ chịu cho tôi thiếu một ít nhưng cứ nói ra nói vào. Lúc tôi sắp khóc thì bác sỹ xuất hiện, anh đưa tiền cho tôi để đóng nốt viện phí cho chồng.

Rồi sếp và Phong cũng trở về sau chuyến đi theo tôi là quá dài. Khỏi phải nói tôi đã được thể dằn dỗi, vùng vằng thế nào. Cả sếp, cả Phong cuống cuồng vỗ về, dỗ dành tôi. Tôi kể lể trong nước mắt, rằng tôi đã khốn khó thế nào khi phải chạy vạy tiền viện phí cho chồng.

Tôi càng diễn càng như lên đồng. Lúc thì khóc dấm dứt, lúc thì khóc nức nở. Những người đàn ông của tôi xót xa lắm.

Tôi với bác sỹ của chồng bắt đầu hẹn hò nhau ở khách sạn bên ngoài bệnh viện. Nhưng lúc trở về thì cùng nhau, anh về phòng trực, còn tôi về phòng bệnh của chồng. Suốt đêm, chúng tôi tí tách nhắn tin cho nhau, lúc nhớ nhau quá thì chúng tôi nhắn tin hẹn nhau ra hành lang, chỉ để nhìn. Có lần anh không kìm được đã hôn tôi ngay ở hành lang. Tôi cảm động đến phát ngất vì nghĩ anh rất yêu mình mới dám làm như vậy.

Chồng tôi đã nằm viện tháng thứ 8. Cũng là tháng thứ 5 tôi ngoại tình.

1 buổi tối, trời lại mưa tầm tã. Tôi và bác sỹ về tới bệnh viện thì 1 đám người xông vào phòng bệnh của chồng tôi, túm lấy tôi vừa chửi vừa đánh. Họ tới đánh ghen.

Họ cũng chẳng thèm đánh tôi nhiều. Họ chỉ cảnh cáo rồi chuồn rõ nhanh vì sợ công an đến.

Chồng tôi lên cơn co giật. Nước mắt anh chảy ra. Tôi khóc bên cạnh nói họ đánh ghen nhầm, anh đừng tin.

Anh không nói được gì, chỉ chảy ra từ khoé mắt, những giọt nước đặc quánh. Tôi đếm được 3 lần anh khó nhọc tứa nước mắt như vậy, thì anh ra đi. Ra đi trong sự câm lặng. Cô em chồng lúc này mới gào lên chửi rủa tôi thậm tệ. Cô ấy đã đọc được hết những tin nhắn của tôi với tận 3 người đàn ông trong khi tôi tắm.

Mẹ chồng tôi tới viện lo hậu sự cho con trai. Bà không mắng, không chửi. Bà bảo: “Cảm ơn con. Dù sao cũng nhờ có con, mà thằng Út sống được tới 8 tháng trong bệnh viện”.

3 người đàn ông lo cho tôi một cuộc sống đủ đầy. Tôi cũng không còn đi làm nữa. Tôi không đủ can đảm dứt tình với bất kì ai trong số họ. Bác sỹ sau khi bị vợ thuê người đến đánh ghen cũng đã chia tay vợ. Tôi không kết hôn với anh.

Đêm đêm, tôi bị ám ảnh bởi những giọt nước mắt đặc quánh của chồng.

Tôi tự thấy tôi là một con đàn bà đốn mạt.

Tôi đã ngoại tình với 3 người đàn ông một lúc. Thực chất tôi như làm “gái”. Tôi thật sự muốn hết kiếp tầm gửi này.

"Điều tôi đang làm này có thể đã sai rồi" - Nguyễn Thuý Hoa (Ảnh do nhân vật cung cấp và được làm mờ theo yêu cầu)

Tôi biết, khi tôi kể ra câu chuyện này, thì những người đàn ông tốt bụng của tôi sẽ biết được sự thật. Chắc hẳn họ bất ngờ và đau lòng lắm. Vợ họ có thể sẽ hả hê lắm. Biết đâu trong những dòng comment kia, các chị sẽ dùng những lời tồi tệ nhất để chửi rủa tôi. Có thể các chị sẽ công bố cả địa chỉ của tôi lên báo. Cũng có thể các chị im lặng trong sự khinh bỉ.

Tôi không biết 3 người đàn ông của tôi sẽ đối diện nhau ra sao? Điều tôi đang làm này, có thể đã sai rồi. Có thể đã khiến cho những người yêu thương tôi bị tổn thương vô kể. Nhưng tôi cần phải dừng sự gian dối lại.

Giá mà tôi có thể dùng cách êm đềm nhất là đối diện từng người, kể với họ tôi đã làm tiền họ ra sao. Họ sẽ chẳng tin. Còn tôi không đủ can đảm.

Mỗi con người làm chủ một cuộc đời. Không ai dạy khôn được ai. Tôi chỉ muốn nói với các bạn rằng cái cảm giác nhục nhã là một cảm giác đau đớn nhất của kiếp người. Tiếc rằng tôi đã không sớm nhận ra, hoặc có nhận ra nhưng tặc lưỡi, buông thả.

Ngoại tình, sớm muộn gì cũng sẽ mang lại những hậu quả khôn lường. Tôi tự dằn vặt bản thân, tự thấy ghê tởm chính bản thân mình, đó là hậu quả mà tôi phải tự gánh.

Tôi nghĩ, tôi sẽ lên chùa nương nhờ cửa Phật. Nhưng nghĩ đến cái thân mình, tôi lại giật mình thảng thốt. Tôi không dám đối diện với Phật. Tôi sợ thân tôi gieo vào cửa Phật chỉ làm ô uế chốn này.

Điều sợ nhất bây giờ đối với tôi là khi về cõi chết, tôi làm sao đối diện được với chồng?

Có thể không, cho em được nói, một lần thôi: "Em xin lỗi!"

Kiến thức
Tag: Ngoại tình , Câu chuyện tình yêu , Ngoại tình chốn công sở , Tâm sự bạn đọc