Biết chồng nhu nhược, không có tiếng nói nhưng tôi vẫn cam tâm tình nguyện làm ô sin cho cả nhà chồng dù sắp đến ngày sinh.
![]() |
|
Tôi và chồng đến với nhau không được sự đồng ý của gia đình nhà chồng vì họ chê tôi lùn, lấy về sẽ khó cải thiện nòi giống. Lúc đó tôi đang bầu 4 tháng, tôi định bụng sẽ một mình đẻ và nuôi con thì bất ngờ nhà chồng lại đồng ý cho cưới.
Tuần đầu tiên lấy nhau mọi thứ đều êm xuôi, nhẹ nhàng, bố mẹ chồng tôi sau khi lo đám cưới cho chúng tôi đã đi du lịch. Có thể nói đó là quãng thời gian hạnh phúc nhất, sung sướng nhất đời tôi suốt mấy năm về nhà chồng cho tới thời điểm hiện tại.
Sau khi bố mẹ về, chuỗi ngày u ám của tôi bắt đầu. Chồng tôi làm điện nước, lương không cao mà chồng tôi lại tiêu hoang, chẳng tháng nào mang được tiền về. Những ngày tháng tôi bụng mang dạ chửa, đi làm bao nhiêu thì nhà chồng vẽn hết bấy nhiêu. Chưa hết, nhà chồng tôi không cho tôi đi làm xa, không cho làm nơi nào lương cao, chỉ làm giờ hành chính nhưng hàng tháng vẫn phải gửi tiền ăn của cả hai vợ chồng.
Hàng ngày, dù đi làm về sớm hay muộn, cuối tuần hay ngày thường, tôi luôn là người lo cơm nước cho cả nhà chồng. Thậm chí có những hôm có việc báo cắt cơm, về nhà tôi vẫn là người dọn dẹp cả đống bát đĩa nhà chồng bày ra. Ấm ức lắm nhưng chồng tôi cũng không giúp tôi được gì. Vì bố chồng tôi nói, những việc đó chỉ dành cho đàn bà.
Cuộc sống cứ tiếp diễn như thế cho đến khi con tôi được 2 tuổi. Tôi tiếp tục có bầu đứa thứ hai. Nhà chồng đang trông mong con trai nhưng tôi lại bầu con gái lần nữa. Điều này ảnh hưởng tâm lý tôi rất nhiều. Tôi cũng có công việc ổn hơn nhưng chuyện phục dịch nhà chồng thì vẫn đều như vắt chanh.
Cứ mỗi lần trong nhà có sự việc gì, chồng tôi không bao giờ có tiếng nói, vì vẫn mang danh ăn bám, phận dâu con như tôi thì lại càng không. Nhiều khi cuối tuần, muốn đưa con đi công viên cũng phải lấm lét xin từ mấy hôm trước. Có tuần vừa phải chăm con mình, lại vừa phải chăm cả con của em chồng để vợ chồng em ấy đi chơi, lại vừa phải cơm nước phục dịch nhà chồng. Thậm chí ốm cũng không được nghỉ ngơi dù chỉ 1 phút.
Đã từng có ý định muốn ly hôn nhưng thương con, lại nghĩ chồng không làm gì quá đáng, vẫn yêu, tôi tiếp tục nhẫn nhục. Sắp sinh đứa thứ hai mà cứ đà này, không biết tôi có bị trầm cảm lại như lần sinh đầu hay không?. Tôi thực sự thấy hoang mang lắm. Làm ơn cho tôi lời khuyên.
Clip đang được xem nhiều nhất: Những hình ảnh đầu tiên bên trong nơi diễn ra tang lễ của cố nghệ sĩ Chí Tài


-
3 thứ càng to, đàn ông càng thành đạt, giàu có, thậm chí hết mực chiều vợ thương con
-
3 dấu hiệu đàn bà lẳng lơ, thích tiếp cận đàn ông đã có gia đình
-
Kết hôn với 3 kiểu phụ nữ này quả thực là 'thảm họa', hôn nhân lựa nhầm người, cả một đời thống khổ
-
Ông Đặng Lê Nguyên Vũ: 'Đằng sau sự tan hoang của người đàn ông là người phụ nữ'




-
Bảng xếp hạng tỷ phú 2025: Elon Musk chiếm ngôi vị người giàu nhất thế giới, Việt Nam có 5 đại diện
-
Tỉnh được coi là 'thủ phủ công nghiệp miền Bắc' có GRDP tăng trưởng cao nhất Việt Nam quý 1/2025
-
Nếu không muốn mất sạch tiền trong tài khoản thì đừng bao giờ tìm kiếm cụm từ này trên Google
-
Không thể tảo mộ và cúng Thanh Minh đúng ngày Tết Thanh Minh, có thể lựa chọn ngày khác được không?
-
Xã, phường sau sáp nhập phải đạt mức diện tích, dân số nào?
-
Cát-xê của Hòa Minzy tăng gấp đôi sau cơn sốt 'Bắc Bling': Hiện tại là bao nhiêu?
-
Dự kiến có 34 tỉnh thành sau sáp nhập mới nhất theo Tờ trình 624
-
06 Nghị định có hiệu lực thi hành từ tháng 04 năm 2025