Làng đa thê giữa thủ đô: Lấy vợ 4 lẫn vẫn còn... muốn lấy

Ông H. vốn khéo ăn khéo nói, lại có duyên, nên một bà giám đốc đã say ông như điếu đổ, dù ông chỉ là thợ mộc, đi làm thuê làm mướn kiếm đồng lương ít ỏi. Đến công ty của bà này làm việc vài lần, thế là từ một anh thợ, ông trở thành bồ của giám đốc.

Chị cán bộ y tế xã Vân Côn kể rằng, làng mình hiện bị mang tiếng ghê gớm lắm. Con gái ở những ngôi làng cạnh đều cảnh giác khi đàn ông Vân Côn tán tỉnh, hỏi cưới. Thậm chí, hầu hết các cặp đôi đều gặp sóng gió khi cha mẹ, họ hàng nhất quyết phản đối con gái lấy trai làng Vân Côn.

Thế nhưng, đàn ông Vân Côn lại rất “sát gái”. Không rõ họ có truyền thống “mồm mép tép nhảy” được thừa hưởng từ thế hệ trước hay do họ ra ngoài, va chạm nhiều, nên có nhiều vốn sống, kinh nghiệm, sự từng trải – điều mà phụ nữ rất thích. Có lẽ, những đức tính đó cộng với quan niệm sống phóng khoáng khiến đàn ông Vân Côn trở nên hấp dẫn hơn với chị em phụ nữ.

Đường làng Vân Côn.

Rồi chị bấm đốt ngón tay đọc tên từng ông nhiều vợ trong làng Vân Côn: “Cái ngõ đối điện trường trung học cơ sở có ông K. hai vợ, ông V. một vợ hai bồ, anh L. tý tuổi đã hai vợ. Quanh chỗ ngã ba làng Vân Côn có ông U., ông R. ông B., ông S., ông H… ông hai vợ, ông ba vợ. Cao thủ nhất là ông S., lấy hai vợ, đẻ tằng tằng tới 9 người con. Vợ cả, vợ hai cùng đàn con cháu quây quần bên nhau trong ngôi nhà lớn”.

Người được dân làng kể nhiều nhất là ông Phạm Văn H. Ông H. khoảng 55 tuổi và đã lập kỷ lục với 4 lần lấy vợ chính thức, còn những bà vợ dấm dúi thì có trời mới biết được số lượng là bao nhiêu.

Ông Nguyễn Xuân Lai (Thượng Cửu, Thanh Sơn, Phú Thọ) là người có tới 4 vợ, 21 con, 69 cháu. Ảnh: Phạm Ngọc Dương.

Một người ngồi chơi trước đình Vân Côn bảo: “Cái tay ấy mồm mép dẻo như kẹo, nói chuyện có duyên lắm, nên gái cứ gặp là chết rạp, đổ kềnh. Ngoài 4 vợ chính thức thì tay này còn 5-6 em út nữa”. Ông khác thì cứ khẳng định chắc như đinh đóng cột là ông H. phải có 10 em út ngoài 4 bà vợ được đăng ký, cưới hỏi chính thức.

Ông H. lấy vợ tương đối sớm, khi chưa đầy 20 tuổi. Người vợ thứ nhất của ông cùng làng. Bà này sinh cho ông H. một người con trai. Tuy nhiên, tính ông H. gia trưởng, bắt vợ phục tùng như con ở, nên người vợ không chịu nổi, đã đùng đùng bỏ về nhà bố mẹ đẻ.

Không như một số đàn ông khác, sẽ xuống nước rồi gọi vợ về, ông H. bỏ luôn bà vợ này. Với ông H. lấy vợ là việc dễ nhất của người đàn ông, nên ông chả thiết bà vợ dám bỏ nhà chồng về nhà bố mẹ đẻ. Tính ông gia trưởng mà.

Vợ con của ông Nguyễn Xuân Lai. Ảnh: Phạm Ngọc Dương.

Bỏ vợ cả, ông nuôi con một thời gian thì cưới bà thứ hai, cũng là người trong làng Vân Côn. Bà này vừa đẹp người lại đẹp nết. Cả làng ngỡ ngàng không hiểu ông H. có bùa phép gì, mà “lừa” được gái tân, lại xinh đẹp nhất làng về chăm ông cùng đứa con riêng của ông.

Sau gần chục năm chung sống, người vợ thứ hai này đã sinh cho ông hai người con, một trai, một gái. Nhưng rồi, người vợ thứ hai cũng không chịu nổi, bỏ lại hai đứa con cho ông H. nuôi, để đi lấy chồng khác.

Vợ thứ hai bỏ đi, ông H. sẵn sàng gà trống nuôi 3 con liền. Trong thời gian này, ông dựng vợ gả chồng cho một người con của vợ cả và một người con của vợ hai.

Đỗ Thị Hiền – Phó Ban dân số Kế hoạch hóa gia đình xã Vân Côn: "Đàn ông Vân Côn gia trưởng, lại muốn có con trai nối dõi tông đường, nên vợ không đẻ được con trai là có thể tìm cách cơi nới".

Xong việc dựng vợ gả chồng cho hai con, ông H. tiếp tục cưới vợ lần 3, trẻ hơn ông 10 tuổi, người xã Song Phương. Theo lời dân làng, khi bà này mang bầu, ông H. đã ép bà bỏ thai. Người cho rằng ông H. không thích nuôi con thêm nữa, chỉ thích vui thú xác thịt, người cho rằng ông sợ bà này đẻ con cho ông rồi lại bỏ đi như hai bà trước thì ông chết mệt với cảnh gà trống nuôi con.

Không ai biết bà này có bỏ thai đi không, nhưng có một điều chắc chắn là bà đã bỏ ông H. đi lấy chồng khác. Người ta bảo rằng, bà này cũng như những bà trước, không thể chịu nổi một ông chồng gia trưởng lại trăng hoa, có vợ rồi mà vẫn cứ đi trêu hoa ghẹo nguyệt.

Bà thứ 3 bỏ đi, ông sống cô đơn một thời gian. Đấy là không cưới xin bà nào, chứ thực tế ông có đơn chăn gối chiếc hay không thì có trời mà biết. Tính ông vốn trăng hoa từ bé, làm sao chịu được cảnh một mình một bóng mấy năm trời.

Chợ Vân Côn.

Mấy năm trước, sau khi cưới vợ cho người con trai của vợ thứ 2, xây nhà dựng cửa cho con, ông H. chỉ còn một mình, thấy cô đơn quá, ông tiếp tục lấy vợ thứ 4. Lần lấy vợ này, cả làng Vân Côn còn ngạc nhiên hơn. Vợ của ông là một phụ nữ thành đạt, là giám đốc hẳn hoi.

Chuyện là, cách đây mấy năm, ở nhà buồn quá, nên ông H. theo đám thợ trong làng đi làm mộc ở Yên Bái. Ông H. vốn khéo ăn khéo nói, lại có duyên, nên một bà giám đốc đã say ông như điếu đổ, dù ông chỉ là thợ mộc, đi làm thuê làm mướn kiếm đồng lương ít ỏi. Đến công ty của bà này làm việc vài lần, thế là từ một anh thợ, ông trở thành bồ của giám đốc.

Tính ông lịch sự, nên đã xác định ăn đời ở kiếp với nhau, thì lần thứ 4, chứ lần thứ 10 ông cũng phải tổ chức cưới xin đàng hoàng. Mà phong tục cưới xin ở Hoài Đức thì khủng khiếp lắm, ăn cỗ 3 ngày, vài trăm mâm. Hôm đón dâu về, ô tô đưa dâu bóng lộn đỗ đầy làng. Cả làng lác mắt. Cưới xong, ông H. dẫn bà vợ thứ 4 ra xã đăng ký kết hôn, tâm trạng hai người phơi phới như mới 20 tuổi. 

Khi cưới nhau, bà vợ thứ 4 này cũng ngoài 40 tuổi rồi. Bà này vốn có chồng cùng 2 người con đã lớn. Tuy nhiên, ông chồng phải đi tù vì tội tham nhũng.

Ông H. - người đã 4 lần lấy vợ mà vẫn... một mình.

Cưới nhau rồi, mỗi người lại sống một nơi, chứ chẳng ở hẳn với nhau. Ông H. không thích mang tiếng ở rể, nên không lên Yên Bái ở với vợ. Ông cũng có con cái, nhà cửa đề huề ở thủ đô. Ruộng đất của ông rộng rãi, cứ xẻ ra bán dần cũng tiêu pha thoải mái, nên chả cần phải ăn bám vợ. 

Còn bà vợ là giám đốc doanh nghiệp nên cũng không thể bỏ bê công ty để về Vân Côn cuốc đất trồng khoai. Thế là, ông sống một nơi, bà sống một nẻo. Cứ vài ngày ông lại lên thăm bà, ở với bà vài hôm, rồi lại vài hôm bà về với ông, chớp nhoáng cái lại đi luôn, cứ như Ngưu Lang – Chức Nữ. Họ yêu nhau thắm thiết, nồng cháy lắm. Ở với nhau mấy năm mà bà không sinh đứa con nào. Nghe đồn, ông không thích đẻ, mà bà cũng chẳng muốn có con. Hai người thế là hợp nhau lắm.

Nhưng rồi, sống được với nhau mấy năm, thì “Ngưu Lang” và “Chức Nữ” phải nói lời ly biệt. Lý do không phải họ chán nhau, xung đột nhau, mà vì người chồng cũ của bà được ra tù trước thời hạn tới mấy năm liền. Ông này muốn nối lại nghĩa xưa. Bà cũng vẫn còn yêu ông chồng cũ, nên hai người lại trở về với nhau. Đùng một cái, ông H. mất vợ. Giờ ông lại cô đơn như xưa.

Rất nhiều người dân kết luận rằng, ông H. đa tình, lang chạ lung tung, lại gia trưởng quá, không người phụ nào chịu được, nên không thể sống lâu dài với ông.

Vòng ra phía sau nhà văn hóa thôn, tôi hỏi nhà ông H., một chị tủm tỉm cười chỉ một ông đang ngồi uống trà đá ở quán đầu ngõ. Tôi ghé vào quán ngồi uống nước với ông. Tôi quả thực bất ngờ, bởi đã 55 tuổi, mà trông ông H., quá trẻ, như mới ngoài 40 tuổi. Ông H. đẹp trai và khuông mặt, phong thái toát lên vẻ hào hoa. Cách nói chuyện của ông cũng rất lôi cuốn. 

Ông H. công nhận là có chuyện ông cưới vợ 4 lần một cách nghiêm chỉnh, đàng hoàng. Còn chuyện dân làng nói ông có tính lăng nhăng, bồ bịch tứ tung và lối sống gia trưởng là bịa đặt, ông không chấp nhận. Ông bảo rằng, người đàn ông gia trưởng sẽ không bao giờ hấp dẫn được phụ nữ. 

Theo lời ông H., không phải ông bồ bịch lung tung rồi ruồng bỏ vợ như lời thiên hạ, mà những người vợ của ông đã bỏ ông theo trai. Bằng chứng ông đưa ra là những người con ông vẫn nuôi nấng, rồi dựng vợ gả chồng, còn vợ ông thì bỏ đi lấy chồng khác. Khi vợ đã bỏ ông, thì việc ông cưới vợ mới là đúng pháp luật.

Tôi hỏi rằng, liệu ông có ý định lấy vợ nữa không, ông H. cười hớn hở: “Tớ già rồi, không thiết tha lấy vợ nữa, nhưng nếu tìm được người hợp tính hợp nết, thì cũng chả phải bàn. Giờ tớ vẫn chưa vợ mà!”.

Những chuyện đời tư thì chẳng thể phán xét được, nhưng phải công nhận, người đàn ông này rất có duyên. Chuyện ông có 4 vợ, hay 10 vợ cũng có thể xảy ra, nếu ông coi “cua gái” là việc lớn nhất trong đời mình.

Còn tiếp…