Phạm Thế Thuần là một tử tù khá trẻ. Khi lĩnh án, anh ta mới 23 tuổi và xuất thân từ một làng quê nghèo ở tỉnh Phú Thọ. Và chẳng ai nghĩ, Thuần chính là thủ phạm của vụ cướp tài sản, gây chấn động dư luận tỉnh Vĩnh Phúc vào thời điểm năm 2007. Bởi lẽ hắn có gương mặt khôi ngô, tính tình hiền lành lại ngoan ngoãn.
TỘI ÁC:
Chém chết vợ GĐ sở GT-VT cướp… 300 nghìn đồng!
14h chiều 12/1/2007, một cán bộ dưới quyền của ông Phùng Gia Thuận, Giám đốc Sở Giao thông Vận tải (GT-VT) tỉnh Vĩnh Phúc hoảng hốt phát hiện thi thể bà Lăng Thị Thủ (53 tuổi, vợ ông Thuận) nằm chết tại mép cửa nhà bếp. Tại hiện trường, quần áo bà Thủ và sàn nhà có nhiều vết máu. Khám nghiệm tử thi cho thấy, nạn nhân bị đâm nhiều nhát dao, trong đó có một nhát xuyên tim.
Đặc biệt chiếc két sắt tại tầng 2 có dấu hiệu bị đục phá và còn sót lại một dấu máu còn tươi. Qua giám định ADN và xác định dấu vân tay mà hung thủ để lại trên két sắt, Trung tâm Giám định pháp y sinh học khẳng định: Các dấu vết để lại tại hiện trường cho thấy chỉ có một đối tượng gây án. Vết máu trên két sắt không phải là máu của nạn nhân mà chính là máu của hung thủ.
Xác định đây là vụ giết người, cướp tài sản , cơ quan công an ngay lập tức phát lệnh truy tìm hung thủ.
Hai ngày sau, nghi can gây án đã được xác định. Y tên Phạm Thế Thuần (SN 1986, ở xã Điêu Lương, huyện Cẩm Khê, tỉnh Phú Thọ), nguyên là công nhân hợp đồng Xí nghiệp Quản lý đường bộ I Vĩnh Yên, thuộc Sở Giao thông vận tải tỉnh Vĩnh Phúc.
Do làm ăn túng quẫn, tiền kiếm không được là bao, túng bấn làm liều, Thuần tính làm một vụ cướp lớn, sau đó lấy vốn vào Nam làm ăn để đổi đời. Trước khi cướp nhà ông Thuận, Thuần còn tính rằng chí ít sẽ “lượm” được 100 triệu đồng nên đã thăm dò cả các ngân hàng ở TP.Vĩnh Yên để gửi cho... an toàn!
Sau ba ngày thăm dò, chiều đó, Thuần gõ cửa nhà bà Thủ. Lợi dụng lúc nạn nhân không để ý, y đã rút dao, đâm nhiều nhát từ phía sau rồi định cậy chiếc két sắt nhưng không thành công, chỉ rạch con lợn nhựa lấy được 300 ngàn đồng.
Với hành vi man rợn của mình, Phạm Thế Thuần bị y án tử hình khi đang ở tuổi đời còn rất trẻ.
Căn nhà nơi xảy ra sự việc.
Sám hối:
Tử tù rơi nước mắt trước giờ hành quyết
Trong buồng biệt giam, Thuần thuộc diện người khá lì lợm, sẵn sàng chấp nhận hậu quả. Kể từ khi bị bắt, anh ta khai nhận ngay, không sợ sệt. Một thời gian ngắn, anh ta còn có ý định tự tử trong trại để tránh cái án của pháp luật. Trong lời tâm sự, Thuần nói chỉ ân hận day dứt nhất vì đã cố tình giết chết một người không hề quen biết, thù oán gì với mình như bà Thủ. Và khi các điều tra viên nhắc về mẹ, Thuần cũng có một lần duy nhất rơi nước mắt. Những giọt nước mắt muộn màng hối lỗi nhưng giờ không thể thay đổi. Đối với một người đàn bà quê chất phác, cả đời lam lũ với ruộng vườn để nuôi hai anh em gã ăn học. Bà vẫn hy vọng vào đứa con trai đầu vẫn rất thương mẹ là Thuần. Vậy mà…
Vào buổi sáng ngày thi hành án, khi tiếng lạch xạch của khoá cửa vang lên trong sự tĩnh mịch của bóng tối, đối tượng Phạm Thế Thuần chồm người dậy rất nhanh. Giống như những phạm nhân mang án tử hình khác, Thuần cũng thường lấy đêm làm ngày. Ngày thì ngủ, còn đêm hầu như thức trắng vì chúng biết rằng, nếu khi nào có tiếng mở cửa sắt vào buổi sáng sớm, có nghĩa đó là những thời khắc cuối cùng của kẻ tử tù.
Khi được cho ăn bữa cơm cuối cùng, Thuần không ăn. Trước khi viết lá thư cuối cùng cho mẹ, gã xin hút một điếu thuốc lá. Trong khói thuốc nhạt nhòa, chúng tôi thấy anh ta bắt đầu có vẻ không giữ được bình tĩnh như lúc đầu, đôi mắt nhìn xa vời vợi và nhoang nhoáng nước. Thuần cúi gằm viết những dòng chữ đầu tiên cho mẹ: "Mẹ kính yêu!...".
Thuần mong mẹ tha thứ cho những việc mình đã làm, đừng quá đau buồn khi nhận được tin dữ của đứa con trai bất hiếu như gã. Thuần dặn mẹ sang nhà chú, phục hồi lại đoạn lời của anh ta gửi mẹ trong băng ghi âm mà anh ta đã nói và ghi lại bằng đài cassette của nhà chú trước khi bỏ trốn vào Nam. "Mẹ hãy coi đó là lời trăng trối cuối cùng của con"…
Những giây phút cuối cùng ở pháp trường, Thuần lặng nghe Hội đồng thi hành án tử hình tuyên bố lý do mà cứ ngỡ đang đọc lệnh xử một ai đó. Từ lúc đó, Thuần không còn biết mình là ai nữa, trong vu vơ, hắn chỉ muốn được về bên mẹ.
Họ được coi là những tên giết người máu lạnh, kẻ thủ ác, giết người không ghê tay nhưng khi đứng trước vành móng ngựa, họ đã phải cúi đầu. Loạt bài Tội ác sám hối ghi lại quá trình phạm tội và sự ăn năn hối cải. Mời bạn đọc theo dõi vào lúc 6h sáng thứ Tư hàng tuần trong chuyên mục An ninh hình sự - Tòa án lương tâm trên Xahoi.com.vn |