Cạnh đó, chiếc thùng carton mở rộng, nhiều người đi đường và bà con lân cận kẻ ít người nhiều góp tiền giúp người xấu số...
Hình ảnh này được chúng tôi ghi nhận trên đường Lũy Bán Bích (P. Tân Thành Q. Tân Phú) lúc 11h45 ngày 21/11.
Người bị nạn là một thiếu niên 16 tuổi tên Trần Hải Dương. Dương quê ở Bạc Liêu, vì hoàn cảnh gia đình khó khăn đã rời ghế nhà trường lên thành phố mưu sinh. Công việc hàng ngày của Dương là chở hàng của cơ sở đi giao cho khách. Trưa nay, trên đường về Dương gặp nạn.
Tại hiện trường bên cạnh thi thể Dương, chiếc xe máy giao hàng nằm chỏng trơ. Cạnh đó, một chiếc xe máy khác bị rơi bánh trước…
Người dân sống tại đây chứng kiến vụ việc thuật lại, Dương chạy xe máy 59D1 - 13033 trên đường Lũy Bán Bích theo hướng về đường Trường Chinh. Đến giao lộ Nguyễn Trường Tộ, Dương va chạm với một xe tải cùng chiều.
Cú va chạm này làm Dương đảo tay lái sang trái. Không may, ở chiều ngược lại. cùng lúc xe máy 85V3 – 8722 do anh Đặng Thanh Huynh (28 tuổi, ngụ quận 3) cầm lái chạy tới. Ca hai xe đâm trực diện vào nhau. Dương té ngã đập đầu xuống đất chết tại chỗ. Anh Huynh may mắn chỉ bị xây xát nhẹ nhưng chiếc xe anh bị gãy phuộc, bánh trước rời khỏi xe.
Trong lúc cơ quan chức năng tiến hành lập biên bản vụ việc, một người phụ nữ lao tới nhìn thi thể Dương khóc nức nở. Chị cho biết, Dương là em của chị. Cuộc sống ở quê nhà quá chật vật nên hai chị em lên thành phố tìm việc làm thuê kiếm sống.
Tấm lòng hảo tâm của bà con giúp Dương về đến quê nhà.
Dương giữ chân giao hàng cho một cơ sở sản xuất ở gần khu công nghiệp Tân Bình. Làm được 4 tháng, cả hai chị em tưởng sẽ có cơ hội phụ giúp được gia đình. Nào ngờ đâu . . .
Nhiều người hiếu kỳ tụ tập theo dõi vụ việc tỏ ra thông cảm, chia sẻ. Một người đã đứng ra, lấy chiếc thùng carton để ngay đầu thi thể nạn nhân rồi tiếp theo đó, kẻ ít người nhiều chung góp giúp người cơ nhỡ.
Cuối cùng, số tiền được gom lại và một người đại diện đã giao cho chị của Dương. Tấm lòng của bà con, hi vọng sẽ giúp chị đủ trang trải đưa em về quê nhà an táng.
Quá xúc động, chị của Dương nói không nên lời, đôi mắt đẫm lệ. Chị khóc cho em vắn số và cũng khóc vì nghĩa tình của bà con nơi đất khách.