Từ con nghiện, rũ bùn thành doanh nhân
Từ bỏ quãng đời lầm lạc, Lê Trung Tuấn "bắt tay" vào công cuộc mưu sinh, như một sự giành giật lại những ngày tháng mà anh bỏ phí trong 5 năm đắm chìm với nàng tiên nâu.
"Sự nghiệp" đầu tiên của Tuấn là đàn vịt 5.000 con. Tuấn mua vịt giống vừa mới ấp, về nuôi gột. Nhà gần sông, anh quây lưới một khúc để làm chỗ chăn vịt.
Nhưng rồi, cơn bão đến. Nước sông dềnh lên cao ngập hết cái chuồng vịt tạm bợ. Lũ vịt tán loạn theo con nước, đến nỗi, người dân cuối sông ở mãi mạn Thái Bình cũng... bắt được vịt lạc của Tuấn.
Không nản lòng, vợ chồng anh gom góp tiền đi buôn xe máy cũ. Cứ mua vào bán ra, tiền lời chênh lệch để mưu sinh. Để có vốn, bố mẹ hai bên đã bán đất cho Tuấn lấy vốn làm ăn.
Thời gian đầu, mọi sự trót lọt, suôn sẻ. Thời đó, xe tay ga đang được chuộng ở đất Sài Gòn. Tuấn quyết định đánh hàng từ ngoài Hà Nội vào miền Nam, mỗi chuyến chừng chục ”con xe”, kiếm hàng nghìn đô.
"Nhưng có những đợt, cả chuyến hàng bị "đi tong". Tôi bị mất giấy tờ đăng ký của chục "con" xe tay ga, trong chốc lát tôi mất vài trăm triệu!" - Tuấn nhớ lại.
Lại tiếp tục những ngày lang thang đất Sài Gòn. Tuấn chuyển sang buôn đất, mua lại nguyên miếng vừa với số tiền của mình, sau đó cắt nhỏ, phân lô để bán.
"Một lần, khi đi tìm mua đất nguyên thửa, tôi gặp một bác gái hơn 60 tuổi là chủ của một lô đất đang cần bán. Sau này, chính bác là người đã giúp tôi đứng lên, vững vàng trong cuộc đời" - ánh mắt Tuấn rạng ngời khi nhớ lại cơ may đó.
Tuấn kể, bác Yến quê Trực Ninh, Nam Định. Người con trai duy nhất của bác nhập ngũ, rồi hy sinh, bác vào miền Nam đi tìm con, và ở lại mảnh đất này. Những ngày cuối đời, bác muốn đưa hài cốt của người con trai mình về quê cha đất tổ, nên muốn bán đất để chuyển ra Bắc…
"Bác Yến có hơn 10.000m2 đất, bán với giá 1,2 triệu đồng/m2. Giá thì rẻ nhưng lúc đó tôi không đủ tiền. Vậy mà may sao, bác lại tin tưởng mà giao toàn quyền cho tôi bán hết mảnh đất đó.
Phải nói là đằng sau tôi như là có một thế lực giúp đỡ vậy. Một miếng đất mà tôi không nghĩ mình có thể phân lô, bán hết trong vòng một tháng với số lãi gần gấp đôi" - Tuấn chia sẻ.
Tuấn cũng cho biết: "Tôi không dám cầm hết số lãi đó mà lại đưa thêm tiền cho bác Yến, nhưng không những bác không lấy mà còn đưa thêm cho tôi".
Có tiền, có vốn, cùng với sự nhanh nhạy, chịu khó, "con nghiện" Lê Trung Tuấn bước vào công việc kinh doanh, và càng ngày càng thành đạt!
Con đường thành nhà ngoại cảm
Ám ảnh về câu chuyện cả gia đình mỏi mòn đi tìm tin tức về người cậu liệt sỹ hy sinh không tìm thấy mộ, đi đâu, làm gì Tuấn cũng dò hỏi thông tin về người cậu mình.
Rồi, một lần, sau khi làm việc khuya, 3h sáng đi ngủ, Tuấn chợt nghe thấy tiếng thì thầm chỉ đường tìm phần mộ người cậu ruột.
"Tôi hoàn toàn không tin vào chuyện này, vì không ai có thể nhập vào tôi được. Tự nhiên người tôi lạnh toát. Tôi không thể chỉ đạo được hành động của mình. Khi đang ngồi ăn cơm với gia đình bỗng nhiên tôi òa lên khóc nức nở, rồi cậu nói cậu đi bên tôi từ ngày nhỏ, cậu cứu tôi đã thoát chết hai lần.
Lê Trung Tuấn trong một lần khai quật phần mộ liệt sỹ.
Cậu nhờ tôi giúp đưa các đồng đội của cậu về quê hương. Cậu nói cậu nhớ nhà, nhớ mẹ, nhớ từ con gà ngày xưa cậu vẫn mang đi chọi.
Rồi cậu bảo cậu hy sinh ở rừng già Đắk-min thuộc huyện Krongno, tỉnh Đắk Nông bây giờ. Nơi cậu nằm là một đài tưởng niệm nhỏ, nằm sâu giữa rừng, đằng sau cậu là quả đồi, lối đi vào chỉ hơn một mét, có một cây với vỏ cây màu trắng to bằng bắp đùi, rồi cậu bảo: cứ đi đi, cậu sẽ dẫn đường tiếp. Và cậu chọn ngày về là ngày 20 tháng Chạp, năm Kỷ Sửu…".
Từ những thông tin ấy, Tuấn lọ mọ đi tìm cậu theo lời chỉ dẫn. Hai ngày trên xe ròng rã, cuối cùng Tuấn cũng đến được Krongno.
Khi xe còn cách ngã ba đường rẽ đi Krongno chừng 3km, Tuấn bỗng nhìn thấy người cậu của mình hướng dẫn: sẽ có đường rẽ phải vào huyện lỵ Krongno, đi thêm 18km qua một chiếc cầu sắt (nhớ hỏi bà con ngày xưa nó là cây cầu gỗ), rồi đi qua ngã ba huyện tới nghĩa trang đầu tiên có hai hàng cây bên ngoài rất đẹp thì rẽ tay phải, đi vào sâu 6km nữa trong rừng cậu sẽ chỉ tiếp.
"Từ lúc đó tôi bắt đầu nhìn thấy người âm, họ thấp thoáng bên những lùm cây nhỏ, rồi họ hướng dẫn tôi, họ nhờ tôi nhắn với người nhà của họ.
Rồi chúng tôi đến cây cầu sắt. Tôi nhìn thấy 3 người bộ đội đang ngồi cách đầu cầu khoảng 60m bên tay phải, họ vẫy tôi xuống.
Họ bảo: chúng tôi cũng cùng quê ngoài Bắc, chúng tôi chiến đấu và hy sinh tại đây, cùng ngày với đồng chí Khánh. Họ chỉ cho tôi chỗ họ nằm xuống, đói rét… (Sau này huyện đội Krongno đã quy tập mộ 3 liệt sỹ này đưa vào an táng trong nghĩa trang huyện).
Tuấn mừng vui chia sẻ: "Đúng như lời cậu dặn, gia đình chúng tôi đã tìm được cậu sau bao năm tháng không có tin tức".
"Rồi từ đó đêm nào cũng vậy, có những hôm rất đông liệt sỹ về tìm và nói chuyện với tôi, tôi hoàn toàn tỉnh táo vào lúc 1-3h sáng. Đã bắt đầu có một số gia đình đến nhờ và tôi đã đưa được liệt sỹ về quê hương.
Tôi đã thực sự biến chuyển sau chuyến đi ấy. Để chắc chắn những phần hài cốt liệt sỹ tìm được, tôi đều mang đi xét nghiệm ADN.
Cầm những kết quả trên tay, tôi xúc động xen lẫn kinh ngạc, vì những lời mách bảo, dẫn dắt của các liệt sỹ cho tôi đều đúng với kết quả giám định ADN.
Tôi đã quyết định gác lại công việc kinh doanh của mình cho chị gái quản lý để tập trung vào công việc tìm liệt sỹ. Trong vòng hơn một năm, rất nhiều kết quả xét nghiệm ADN và 2.000 liệt sỹ đã về với quê hương…" - doanh nhân Lê Trung Tuấn bộc bạch.