Những vụ ly hôn… cười ra nước mắt

Khi tình yêu đang ở ngưỡng “màu hồng”, họ sẽ tìm mọi cách để đến với nhau mặc cho những rào cản, ngăn cách…

Thời gian sống chung, những ảo tưởng hạnh phúc chợt vỡ tan, tình nghĩa không còn thì than ôi sẽ nảy sinh lắm mưu nhiều kế cho bõ ghét đối phương. Họ sẽ  nghĩ cách để đưa ra những lý lẽ, yêu cầu… mà đến tòa án cũng khó lường vì xưa nay chưa có trong luật.

Đâm đơn vì vợ... quá dữ

Kết hôn và có một con chung hơn 1 tuổi nhưng ngày 20/10 vừa qua anh Hải (29 tuổi, ở xã Bình Tường, huyện Tây Sơn) đã phải nộp đơn ra tòa với lý do không thể chung sống với vợ vì vợ quá hung dữ.

Theo trình bày của anh Hải tại toà, mâu thuẫn vợ chồng phát sinh là do anh hay đi tiếp xúc bên ngoài, nên vợ ghen tuông, cự cãi, thậm chí thẳng tay "ra đòn" với chồng.

Mẹ anh Hải cho biết, con dâu bà còn cắn vai chồng đến sứt cả thịt, đốt cháy một chiếc xe máy, thậm chí còn đòi mua thuốc chuột về đầu độc hết nhân viên trong xưởng ga-ra của gia đình.

Không chịu nổi vợ dữ, anh Hải nhất định ly hôn. Tuy vợ không thừa nhận việc mình đã làm, cũng không chịu ly hôn, nhưng sau khi xem xét mọi phương diện, Toà phúc thẩm đã chấp nhận kháng cáo của anh Hải, giao con nhỏ cho vợ anh này nuôi dưỡng.

"Nếu không ưng ổng, giờ này tôi đã có nhà lầu xe hơi rồi"

Sau khi tái hôn, mâu thuẫn vợ chồng thường xuyên xảy ra nên bà H (51 tuổi, ngụ thị trấn Bồng Sơn, huyện Hoài Nhơn, Bình Định) nộp đơn xin ly hôn với ông N.T (70 tuổi).

Không chấp nhận với cách phân chia tài sản của tòa, bà H. kháng cáo, yêu cầu ông T. phải tính cho bà khoản tiền làm vợ trong 9 năm chung sống với 'giá' 100.000 đồng/ngày.

Bà H. một mực yêu cầu: 'Do ưng ổng (ông ấy) nên tôi mới 'xuất giá'. Khi lấy ổng, tôi đã giao nhà của chồng cũ của tôi (đã mất) cho con trai nên nay tôi không thể về đó ở được. Tôi yêu cầu ông N.T phải có nghĩa vụ lo nhà cửa mới cho tôi nhưng ổng không chịu. Do đó, tôi đề nghị tòa buộc ổng phải trả tiền công tôi đã làm vợ mỗi ngày là 100.000 đồng. Nếu không ưng ổng, giờ này tôi đã có nhà lầu xe hơi rồi'.

Mặc dù HĐXX phải nhiều lần giải thích là pháp luật không có quy định tính công làm vợ, hơn nữa vợ chồng là tình cảm, đạo nghĩa không thể quy ra tiền nhưng bà H. vẫn không đồng tình. Tòa cho rằng yêu cầu của bà H. là vô lý nên không thể chấp nhận.

Không thể "xài xong rồi vứt bỏ"

Trong năm 2013, TAND tỉnh Lâm Đồng đã xét xử vụ kỳ cục án đòi chồng trả phí hao mòn thân thể suốt 11 năm phục vụ nhu cầu tình dục.

Qua tìm hiểu được biết, bà Đặng Thị Xem (56 tuổi, ở huyện Đạ Huoai) và ông Lê Văn Tạo về sống chung như vợ chồng và không có hôn thú từ năm 1998. Tháng 3/2012, ông Tạo bất ngờ nộp đơn ra tòa án kiện bà Xem vì tranh chấp nhà đất. Khi đó, mọi chuyện với vỡ lở bởi suốt hơn 10 năm chung chăn gối, ông ta chưa một ngày coi bà là vợ mà chỉ xem như người trông coi nhà cửa, đất đai.

Tháng 5/2013, TAND huyện Đạ Huoai xử sơ thẩm vụ án, yêu cầu ông Tạo trả cho bà Xem hơn 131 triệu đồng còn toàn bộ đất đai, nhà cửa mà 2 người sống chung đều thuộc về ông Tạo bởi lẽ 2 người không đăng ký kết hôn nên không phải vợ chồng.

Quá bức xúc với người chồng bạc tình, bạc nghĩa, người phụ nữ này đã làm đơn kháng cáo. Trong đơn, bà yêu cầu nếu tòa xử theo hướng coi bà là người làm công cho ông thì cần tính tiền công của bà suốt từ ngày đầu 2 vợ chồng về ở với nhau cho đến lúc ra tòa.

Oái oăm hơn khi bà yêu cầu tòa buộc ông Tạo phải trả cho bà tiền hao mòn thân thể bởi suốt 11 năm qua bà đã phục vụ tình dục cho chồng chứ không thể "xài xong rồi vứt bỏ".