Nỗi đau ly biệt chẳng biết sẽ dai dẳng đến bao giờ nếu như không có sự quyết tâm và dũng cảm của một người mẹ...
Lời nguyền ác nghiệt
Hai năm trở về trước, đến xã Nhân Thắng, huyện Gia Bình, tỉnh Bắc Ninh, khách nơi xa chỉ cần vào bất kỳ một quán nước ven đường nào cũng đều được nghe người dân nơi đây thở dài nuối tiếc cho những đôi tình nhân ở 2 làng Vối, Ngụ bị cấm nên duyên vợ chồng chỉ bởi một lời nguyền không nguồn gốc.
Người Nhân Thắng từ đời ông cha truyền lại rằng trai làng Ngụ (thôn Cầu Đào) lấy con gái làng Vối (thôn Cẩm Xá) thì không sao chứ trai làng Vối mà lấy gái làng Ngụ thì không thể hạnh phúc. Bằng chứng nhãn tiền là những đôi trai Vối, gái Ngụ trước đây không nghe lời các cụ, cố ý lấy nhau giờ đều "tan đàn xẻ nghé".
Đã bước vào tuổi bát thập nhưng cụ Nguyễn Xuân Trì ở làng Vối vẫn nhớ như in lời các cụ thân sinh nghiêm khắc dặn dò: "Không được lấy gái làng Ngụ" từ khi còn là gã trai mới lớn. Chẳng biết lời nguyền ác nghiệt đó có từ bao giờ nhưng cụ chẳng dám trái lời cha mẹ và càng tin tưởng vào lời dặn đó hơn khi tận mắt chứng kiến những đôi trai gái vi phạm lời nguyền dẫn đến vỡ mộng uyên ương.
Cụ Trì lý giải sự việc lạ lùng đó bằng một cái tích mang đầy màu sắc truyền kỳ. Từ rất xa xưa, có một chàng trai làng Vối yêu một cô gái làng Ngụ nhưng không thể đến với nhau bởi không môn đăng hộ đối. Mất người yêu, chàng trai đau đớn dồn tất cả sự oán hận vào những vết dao chém vào cột nhà cùng lời nguyền oan nghiệt: "Trai làng Vối và gái làng Ngụ sẽ muôn đời không thể lấy nhau".
Cũng bởi lời nguyền đó mà khi chàng trai làng Vối Nguyễn Đức Phương công khai tình yêu với cô thôn nữ làng Ngụ Trần Thị Thùy đã gặp phải sự phản đối mạnh mẽ từ phía các cụ cao niên trong họ. Không chỉ trong họ, các cụ trong làng cũng hết lời khuyên bảo, can ngăn để tránh một cuộc hôn nhân không hạnh phúc. Tuy nhiên, Phương vẫn kiên quyết đề nghị bố mẹ chấp thuận cuộc hôn nhân được vun đắp từ tình yêu sâu nặng của mình. May thay, bà Nguyễn Thị Sinh - mẹ đẻ Phương, một giáo viên về hưu, đã không tin vào những lời nguyền thiếu cơ sở khoa học được đồn thổi.
Vượt qua lời nguyền, anh Nguyễn Đức Phương đã sánh duyên với người con gái ở làng Ngụ.
Hóa giải lời nguyền
Nhớ lại giai đoạn cam go đó, bà Sinh chia sẻ: "Tôi làm nghề dạy học, ông nhà tôi là bộ đội phục viên nên chúng tôi không tin vào lời nguyền vô căn cứ như thế. Thấy các con thương yêu nhau là chúng tôi đồng ý cho cưới, dù cũng gặp phải nhiều ý kiến không đồng ý của các cụ trong họ tộc. Tôi nghĩ rằng hạnh phúc của các con là do chúng tự vun đắp nên, sướng hay khổ đều do chúng cả chứ chẳng phải vì một lời nguyền từ xa xưa nào đó. Sau khi gia đình chúng tôi "nổ phát súng đầu" cho con trai lấy vợ làng Ngụ thì có liên tiếp gần chục đôi nữa cũng tổ chức đám cưới và hiện đang sống rất hạnh phúc. Vợ chồng Phương cũng đã có con trai 2 tuổi".
Chính nhờ sự dũng cảm của bà Sinh mà gã trai Nguyễn Xuân Tường (SN 1978) ở làng Vối đã lấy được người mình yêu thương là cô Biển bên làng Ngụ. Năm 2008, cuộc tình của Tường ngay lập tức vấp phải sự phản đối gay gắt từ các cụ trong họ và bố mẹ 2 bên. Cả 2 nhà đều rất thương con và họ cụ thể hóa tình thương đó bằng cách cấm tuyệt đối Tường và Biển yêu nhau.
Kiên trì đấu tranh, đặc biệt sau đám cưới của cặp Phương - Thùy, Tường đã một lần nữa "phất cờ khởi nghĩa" và thành công. Năm 2010, Tường và Biển đã được nên duyên vợ chồng và hiện đã có một cặp song sinh đẹp như tranh vẽ. Ngoài Tường ra, người dân làng Vối còn vừa phấn khởi đi ăn cỗ cưới của 2 anh em họ Nguyễn Xuân Hồng và Nguyễn Xuân Trung cùng lấy vợ làng Ngụ. Được biết, còn vài chàng trai làng Vối nữa đang hối hả chuẩn bị cau trầu để xây dựng hạnh phúc của mình nơi làng Ngụ.
Lý giải cho việc xuất hiện một lời nguyền vô duyên vô cớ giữa 2 làng, ông Nguyễn Xuân Kỳ - Chi hội trưởng Chi hội Người cao tuổi thôn Cẩm Xá cho biết: "Do có nhiều trục trặc xảy ra với các gia đình chồng Vối, vợ Ngụ nên các cụ mới nghĩ ra lời nguyền đó. Bây giờ thanh niên tiến bộ, không tin vào những gì không có căn cứ nên yêu nhau là phải lấy bằng được nhau. Con trai út của tôi cũng lấy vợ làng Ngụ vào tháng 2/2011, dù các cụ trong họ cũng không thoải mái lắm”.