7h45, từng tốp người chờ đợi hai bên nhà hát lớn đứng ngồi không yên. Cứ chốc chốc, họ lại ào lên khi nghe thấy ai đó thốt lên: "Xe đại tướng đến rồi kìa". Trên từng gương mặt từ cụ già đến các em thơ, ai cũng hồi hộp chờ mong giây phút được nhìn thấy Đại tướng lần cuối trước khi Người trở về đất mẹ.
8h, xe đưa đoàn chở linh cữu đại tướng xuất phát từ nhà tang lễ số 5 Trần Thánh Tông qua Đại học Tổng hợp tiến thẳng về Nhà Hát Lớn. Không ai bảo ai, hai bên đường, ọi người đồng loạt đứng dậy, tay cầm hoa, tay lau nước mắt. 2 chị em Phương Linh đến từ trường tiểu học Dân lập Lê Quý Đôn và tiểu học Nguyễn Du ôm nhau nghẹn ngào. Linh kể, từ khi biết về Đại tướng, em đã khóc 4 lần. Lần đầu, lúc 6 tuổi, khi lần đầu tiên Linh nghe bà nội nói chuyện về tướng Giáp. Và 3 lần sau, khi biết tin cụ mất... lần nào, hễ nhắc đến tên cụ, Linh lại nức nở không cầm được lòng.
Một chàng thanh niên bật khóc nức nở.
Paul Anderson, đến từ bang Missouri, Mỹ, chụp ảnh hàng dài người Việt Nam xếp hàng chờ linh cữu đại tướng trên phố Tràng Tiền. Ông tình cờ có mặt tại đây và mới hay linh cữu Tướng Giáp sẽ đi qua. "Tướng Giáp là một người rất đặc biệt. Tôi rất ấn tượng với cách người dân thể hiện sự tôn kính với ông".
Micheal Anderson (phải), con một cựu chiến binh Mỹ, cùng bạn ngóng chờ được xem đoàn linh xa đi qua. "Tôi cảm thấy vinh dự và may mắn khi được chứng kiến lễ tang của Tướng Giáp. Đây là một thời khắc lịch sử đối với Việt Nam. Tôi thấy thực sự bồi hồi", Anderson nói. Anh cho biết ở Mỹ rất nhiều người Mỹ tôn trọng vị tướng đại tài.