Con à, mẹ biết con là đứa con gái rất ngoan ngoãn nhưng đôi lúc lại cá tính và nóng giận khó kiểm soát. Từ ngày ở nhà mình, con đã được bố mẹ chiều chuộng, nâng niu, con được bố mẹ chăm sóc từng ly, từng tí vì con là đứa con gái duy nhất trong nhà. Con không vì thế mà vô lễ nhưng đôi lúc cũng cáu giận vô cớ, khiến cả nhà mình phải nhường con một bước.
Con thích làm những việc con cho là đúng, còn người khác nói gì con không bận tâm. Con cái của mẹ quá cá tính, quá tự tin, khiến mẹ cảm thấy lo lắng, sau này con ra xã hội sẽ thế nào. Cuộc sống ở bên ngoài vốn không đơn giản như con nghĩ, không phải cái gì mình cứ khăng khăng cương quyết là đúng, là được.
Khi con lớn lên, đi học xa nhà, mẹ lo cho con lắm. Mẹ luôn phải dặn con, ra ngoài đừng có ngang ngược, đừng có lộng hành. Tính cách của con phải kiềm chế lại hoặc là tùy cơ ứng biến. Mẹ rất sợ, nếu như ngày nào đó, con gây sự bên ngoài thì khổ thân con. Nhưng là thân con gái, mẹ cũng bớt lo hơn con trai, vì căn bản, con gái các con ít dùng vũ lực. Như con trai, ra ngoài đánh nhau thì rước họa vào người.
Con học hành chăm chỉ, ngoan ngoãn, không phụ sự mong đợi của bố mẹ. Nhưng rồi, con đưa một người đàn ông về ra mắt, con nói là yêu người này và xác định sẽ cưới người đó làm chồng. Mẹ lo cho con lắm… vì mẹ biết, con gái của mẹ chưa đến tuổi lấy chồng…
Còn còn quá trẻ con, còn chưa suy nghĩ chín chắn được. Mẹ chỉ sợ, một ngày nào đó, con lại khổ vì người ta hoặc là con đè đầu cưỡi cổ cậu trai đó. Nhìn dáng vẻ ấy, cậu ấy là người rất hiền lành, rất biết chiều người yêu.
Thật không ngờ, các con yêu nhau được một thời gian dài và xác định chuyện cưới xin thật. Mẹ cũng nói với con rất nhiều về việc, xác định lấy chồng là phải thay đổi bản thân mình. Con không thể cứ suốt này õng ẽo, suốt ngày ăn vạ, suốt ngày bắt người yêu con phải làm hết việc này đến việc kia cùng con.
Con nói với mẹ, mẹ chồng tương lai của con rất khó tính, có vẻ không ưa con lắm, nhưng con chẳng sợ. Vì người như con vốn không sợ ai mà, con cá tính, con thích là cãi lại, thích là tay đôi ngay. Mẹ lo nhất chính là tính cách đó của con.
Con đừng nói chuyện sợ hay không sợ ai cả. Con sợ mẹ chồng cũng không tốt, cũng không nên khúm núm run sợ trước mẹ chồng của con quá. Nhưng đã lấy chồng rồi, con nên tuân theo quy định của nhà chồng, đừng có ngang ngược con nhé. Ở nhà mình, con được bố mẹ chiều chuộng, yêu thương, nhưng ở nhà người ta, con phải cung kính, phải lễ độ. Ngay từ cách ăn nói, cách ăn uống, con cũng phải ý nhị nhé con!
Con nói với mẹ, mẹ chồng tương lai của con rất khó tính, có vẻ không ưa con lắm, nhưng con chẳng sợ. (ảnh minh họa)
Không thể ngủ nướng tới trưa, cũng không thể nói là con không biết nấu nướng gì. Nếu không biết, con phải học hỏi mẹ chồng con. Dù người mẹ chồng có dễ tính tới mấy cũng khó lòng chấp nhận một người con dâu chẳng biết làm gì, về nhà lại nằm ườn ra, nuôi thêm một người vô công rồi nghề. Con hãy nhớ, con phải chu đáo với nhà chồng, làm mọi việc trong khả năng của con, đừng lười nhác. Đừng nói là mẹ chồng con khó tính chứ như người khó tính còn không bao giờ chấp nhận chuyện con dâu về nhà chỉ để chơi.
Con đừng đanh đá cãi lại mẹ chồng, việc đó là không nên trong một gia đình có cả con dâu và mẹ chồng. Nếu không được lòng mẹ chồng, con sẽ khó sống lắm con à! Rồi chồng con cũng vì chuyện đó mà khó xử, có thể sẽ là nguyên nhân rạn nứt tình vợ chồng. Mẹ dặn con gái của mẹ như thế. Con hãy nhớ khi về làm dâu nhà người ta.
Ở nhà chồng không dễ dàng như con nghĩ. Nhưng nếu con sống biết điều, ngoan ngoãn, chu đáo, chẳng có ai kiếm cớ ghét bỏ con được. Đừng quá thể hiện cái tôi của mình vì như thế, chỉ làm hại con thôi. Khi con có chồng có con, con sẽ thấy, cuộc sống này không đơn giản như con nghĩ. Có những thứ ta phải bỏ qua, có nhiều điều ta phải bận tâm vì nó liên quan tới hạnh phúc của gia đình con. Con cũng sẽ là người phụ nữ tốt, sẽ là người vợ hiền, con dâu thảo, mẹ tin là vậy, chỉ cần con cố gắng là được, nhé con!