Cô gái 35 năm độc thân và quá khứ sử dụng màng trinh giả

Cô cứ nghĩ, sử dụng màng trinh giả sẽ không bị chồng phát hiện. Ai ngờ, vì sự vụng dại của mình, cả đời cô chấp nhận cảnh sống cô độc, lẻ loi.

Tình yêu, không bao giờ có đúng hoặc sai. Chỉ có điều, cách thể hiện tình yêu đó là đúng hay sai mà thôi...

Mối tình đầu dang dở

10 năm trôi qua, đến giờ cô vẫn không quên được khoảnh khắc ấy, khoảnh khắc cô đối diện với ánh mắt sắc lạnh của chồng mình đêm tân hôn. Cô đã nhiều lần dằn vặt mình tự hỏi, tình yêu của anh dành cho cô, chỉ thể hiện dang dở qua một phút giây chớp nhoáng ấy? Và cô lại ôm mặt khóc nức nở, cô hận mình, chỉ vì, cô yêu anh, nhiều hơn những gì cô nghĩ!

Thu Lan* (35 tuổi, Nam Định), cô gái với thân hình nhỏ nhắn, nước da trắng ngần. Phải rất bình tĩnh, can đảm cô mới có thể mạnh dạn kể lại câu chuyện đau thương, lỡ làng của cuộc đời mình.

Cũng như bao người con gái khác, Lan yêu anh- mối tình đầu trong sáng, ngây thơ, vẹn tròn. Hai người ở gần nhà nhau, lại học chung trường, chung lớp và bắt đầu nảy sinh tình cảm từ cuối những năm học cấp hai. Lan bảo, tuổi học trò vốn dĩ vẫn vô tư, hồn nhiên như thế.

Suốt 7-8 năm trời, cho đến khi học hết cấp ba, Lan cũng chỉ biết đến mình anh. Hai người hứa hẹn nhiều lắm, rằng sau này sẽ học đại học cùng nhau, sau đó sẽ kết hôn, rồi sinh con,... Lan tin, rất tin vào những lời hứa hẹn đó, bởi Lan hiểu, anh cũng không bao giờ làm Lan buồn, để Lan cô đơn một mình.

Tình yêu, sự chờ đợi, lòng thủy chung của cô đã vụn vỡ...

"Có thể khi đó, tôi chưa đủ tuổi để hiểu hết ý nghĩa của hai từ hạnh phúc, nhưng, ngày nào không nhìn thấy anh, ngày nào không được nghe tiếng anh cười, nói, tôi cứ như người mất hồn vậy. Chỉ một cái nắm tay, siết nhẹ của anh cũng đủ làm tôi hạnh phúc", Lan tâm sự.

Nhưng, biến cố bắt đầu xảy đến khi Lan đỗ đại học, còn anh thì không. Sau nhiều lần đắn đo, suy nghĩ, anh nghe lời bố mẹ, quyết định đi bộ đội. Đêm đó, hai người trò chuyện rất lâu, anh bảo, chỉ là hai người tạm thời không đi chung một con đường, nhưng anh nhất định sẽ giữ lời hứa, đợi anh xuất ngũ, đợi cô ra trường, anh sẽ cầu hôn cô.

Sau những giọt nước mắt chia li, buồn đau, cô ngả người vào lòng anh và trao thân cho anh từ lúc nào. Cô dường như không kiểm soát được bản thân mình, cô chỉ muốn, đây sẽ như một bằng chứng sống, khẳng định cô sẽ mãi chờ đợi anh.

Rồi, anh đi bộ đội, nhưng, hai năm sau, khi đó, cô mới là sinh viên năm thứ hai, anh xuất ngũ trở về, và kết hôn với một người con gái khác, anh quen trong thời gian quân ngũ. Những dằn vặt, đau khổ, những giọt nước mắt mặn đắng chắc cũng chưa bao giờ nói hết được tâm trạng của cô khi ấy.

Cái quý giá nhất của đời người con gái, cô đã trao cho anh, nhưng có lẽ, với anh là chưa đủ. Tình yêu, sự chờ đợi, lòng thủy chung của cô đã vụn vỡ... Ngày anh kết hôn, cô hiểu rằng, với anh, cô mãi chỉ là đứa trẻ con vụng dại, biết yêu mà không biết cách thể hiện tình yêu.

Màng trinh giả và cái giá của sự vụng dại

Chia tay mối tình đầu của mình trong đau khổ, buồn bã, cô vùi mình vào việc học tập. Mọi chuyện chơi bời, yêu đương, cô đều không màng đến. Khi cô thực tập trong một công ty kế toán tại Hà Nội, một người thanh niên trẻ tên Tuấn* - hơn cô 5 tuổi- người trực tiếp hướng dẫn cô đã thầm thương trộm nhớ cô. Thời gian đầu, cô chỉ coi anh như một người bạn tâm giao- người cô có thể sẻ chia mọi buồn vui trong cuộc sống- người duy nhất cô có thể chia sẻ về nỗi đau của mối tình đầu ngây dại. Mãi về sau, cô mới ngượng ngùng nhận ra tình cảm anh dành cho mình.

Ra trường, cô được Tuấn xin vào làm trong công ty anh. Rồi, "lửa gần rơm lâu ngày cũng bén", trước tình cảm yêu thương chân thành của anh, cô cũng dần quên đi hình ảnh của người tình đầu tiên. Sau ba năm yêu nhau, hai người quyết định tiến đến hôn nhân.

Tuy nhiên, Tuấn là con trai duy nhất trong một gia đình khá giả ở Hà Nội, dù yêu thương cô hết mực nhưng tính anh cũng rất gia trưởng, với anh, con gái nhất định phải giữ cái "ngàn vàng" cho đêm tân hôn. Công việc quá bộn bề, cận ngày cưới, Lan mới chợt nhớ ra, mình đã trao thân cho người con trai khác. Trong lúc quẫn trí, cô lang thang trên các trang mạng và thấy một trang web bán màng trinh giả với những lời quảng cáo "mật ngọt". Sau những lời tư vấn, dụ dỗ của người bán hàng, cô quyết định mua màng trinh giả về để sử dụng. Cô cũng nghĩ, sau đêm tân hôn, mọi chuyện sẽ êm đẹp.

Sử dụng màng trinh giả rao bán trên mạng, cô bẽ bàng trong đêm tân hôn

Ngày cưới, khi bóc gói màng trinh giả đúng theo hưỡng dẫn của người bán, cô ngửi thấy mùi lạ là, nhưng vì lễ cưới sắp diễn ra, không còn cách nào khác, cô buộc phải dùng. Đêm tân hôn, cô không có cảm giác hạnh phúc hay vui mừng, thay vào đó là sự lo sợ, không biết cái màng trinh giả kia có bị lộ hay không.

Trong cuộc "yêu", chồng cô liên tục kêu than về mùi lạ phát ra từ người cô. Sau khi kết thúc cuộc "yêu", nhìn những vết máu loang ố trên giường, chồng cô càng tỏ ra hoài nghi bởi màu của nó quá khác thường. Vì đã quá có kinh nghiệm trong chuyện yêu đương, không khó để chồng cô phát hiện ra sự thật cô dùng màng trinh giả.

"Đến giờ, tôi vẫn còn bị ám ảnh bởi ánh mắt của anh ấy trong đêm tân hôn. Anh nhìn tôi như một sinh vật lạ, sau đó, không nói lời nào, anh đi ra ngoài, nhậu với bạn bè suốt đêm", Lan ngậm ngùi. Sau đó, hai người cũng nhanh chóng ly hôn, vì anh không thể nào chấp nhận một người con gái lừa dối anh trắng trợn như vậy. Cô không dám níu kéo, cô cho rằng, đây là cái giá cô phải trả cho sự ngu ngốc, khờ dại của mình.

Thực ra, cô yêu chồng mình, vì anh mà mọi tổn thương trong quá khứ cô đều gạt đi hết. Cô chỉ mong, thời gian được quay trở lại, để cô được đối diện thẳng thắn với anh một lần, để cô hiểu hơn, về tình yêu anh dành cho cô.

Đến giờ, sau 10 năm, cô vẫn chưa yêu ai, cũng không có ý định muốn kết hôn với ai. Cô bảo, có lẽ, tình duyên cô lận đận, yêu ai cũng không được hạnh phúc. Vậy thì, đâu cần mất thời gian để yêu thêm người nào nữa, sẽ chỉ làm trái tim thêm đau khổ mà thôi. Cuộc sống độc thân với cô bây giờ cũng là hạnh phúc.