Sát nhân máu lạnh đầu độc gia đình bằng các chất hóa học tự chế
Thứ hai, 13/04/2015 20:00

Graham Young là một kẻ đam mê các thử nghiệm hóa học. Hắn đã chế tạo ra các loại thuốc để đầu độc những người trong gia đình và sát hại hàng loạt người khác.

Kẻ sát nhân đầu độc gia đình bằng các chất hóa học tự chế

Kẻ sát nhân đầu độc gia đình bằng các chất hóa học tự chế

Tuổi thơ đam mê hóa học

Graham Frederick Young sinh ra vào ngày 7/9/1947 tại Neasden, Bắc London, Anh. Bố mẹ của cậu bé là Fred và Bessie Young. Mẹ của Graham Young bị bệnh viêm màng phổi trong khi mang thai và qua đời sau khi con trai tròn 3 tháng tuổi.

Fred Young bị sốc sau cái chết của vợ, đứa trẻ sơ sinh được giao cho người dì là Winnie và con gái của Fred là Winifred chăm sóc.

Graham Young đã sống với dì và chồng của bà là Jack trong vòng hai năm. Khi cha của cậu bé tái hôn với người phụ nữ tên là Molly vào năm 1950, Graham Young đã được đưa về để đoàn tụ cùng gia đình ở St. Albans.

Graham Young là một đứa trẻ khá đặc biệt. Cậu bé đơn độc với những sở thích của mình và không giao tiếp với bạn bè.

Khi mới 9, 10 tuổi, Graham đã bắt đầu lấy trộm nước hoa, chất rửa sơn móng tay của mẹ kế để phân tích thành phần và hít hơi. Graham bị ám ảnh với hóa chất và độc dược. Nếu ai đó trong nhà uống thuốc đau đầu hay cảm cúm, Graham sẽ nói với họ tên khoa học chính xác về tất cả các thành phần hợp chất, cũng như cho họ biết chi tiết về những gì sẽ gặp phải nếu lạm dụng thuốc. Vì thế, cha của cậu bé đã tặng thưởng cho con trai là một bộ đồ pha chế hóa chất, Graham bắt đầu tự học và nghiên cứu về dược chất.

Graham Young

Graham Young mê mẩn những thử nghiệm hóa học khi còn nhỏ

Graham đã có thể chuyển từ kẻ hít mùi chất rửa móng tay sang chất ether để “phê”. Cậu ta luôn mang theo mình một lọ a xít. Vài lần khác, Graham chiết được thuốc nổ từ pháo hoa và chế vài quả bom nhỏ. Cậu ta thổi tung tường nhà hàng xóm và một căn nhà gỗ gần đó, song may mắn là không bị ai biết. Fred Young đã rất lo lắng cho Graham trong một thời gian dài và cấm con trai đụng đến các chất hóa học khi Graham làm nổ phòng của cậu.

Ở tuổi 12, Graham đã bày tỏ sự ngưỡng mộ với Adolf Hilter và rồi nhanh chóng quan tâm đến các bí thuật và tuyên bố tham gia một nhóm pháp sư do một người đàn ông cậu từng gặp ở thư viện điều hành.

Ở tuổi 13, với những am hiểu và kiến thức về chất độc đã giúp Graham thuyết phục hai nhà thuốc ở trong vùng rằng mình đã 17 tuổi và cần hóa chất để nghiên cứu. Graham Young đã kiếm đủ lượng antimony, arsenic, mao địa hoàng và thallium có thể giết tới 300 người.

Tội ác được hình thành từ lúc còn nhỏ

Nạn nhân đầu tiên của Graham là Christopher Williams, người sống gần nhà Young, cũng là một cậu bé đam mê hóa học. Cả hai thường ăn trưa cùng nhau ở trường, thậm chí đôi lần đổi sandwich cho nhau. Không lâu sau đó, Williams bắt đầu đổ bệnh, đau đầu và co rút. Các bác sĩ dựa trên những triệu chứng này, kết luận cậu bé bị đau tiền đình. Suy nghĩ Williams bị đầu độc không hề xuất hiện, bởi họ chẳng thể tin được cậu học sinh 13 tuổi lại có thể biết chế tạo chất độc, đồng thời Graham lại luôn tỏ ra quan tâm người bạn bị ốm.

Mùa hè năm 1961, một loại virus lạ dường như phát tán tại gia đình của Young. Kể từ tháng 2/1961, Molly Young, 37 tuổi bắt đầu trải qua những triệu chứng như nôn mửa, tiêu chảy và đau quặn bụng mà ban đầu cô cho rằng mình bị đau mật. Trước đó không lâu, chồng cô, Fred, 44 tuổi, cũng như qua những triệu chứng tương tự trong vài ngày.

Đến tháng 11/1961, mọi chuyện trở nên phức tạp hơn. Một sáng nọ, Winifred Young được em trai pha trà, song do vị quá chua nên cô chỉ uống một ngụm trước khi đổ đi. Trong khi trên tàu đến chỗ làm khoảng 1 giờ sau đó, cô gái trẻ bắt đầu gặp ảo giác và phải nhập viện, các bác sĩ đi đến kết luận rằng cô đã bị ngộ độc cây cà dược hiếm gặp. Winfred kể chuyện này với cha mình, Fred.

Fred bắt đầu nghi ngờ những thí nghiệm của con trai đã gây hại cho gia đình. Fred đã nói chuyện với Graham nhưng cậu bé phủ nhận.

Sau khi Christopher Williams may mắn thoát chết thì mẹ kế trở thành tâm điểm của Graham. Bệnh của Molly ngày càng nặng hơn. Ngày 21/4/1962, Molly đã qua đời. Molly Young được hỏa táng, theo gợi ý của Graham, sau khi bác sĩ kết luận nguyên nhân tử vong là lệch xương ở cột sống.

Theo lời khai của Graham sau này, do phải chống chọi với antimony hơn một năm, Molly đã thực sự đề kháng được độc chất này. Vào buổi tối bà qua đời, Graham đã trộn vào bữa ăn tối của mẹ kế 20 hạt “kim loại nặng” thallium không màu, không mùi, không vị. Số lượng này đủ để giết 5 hoặc 6 người lớn.

Sau cái chết của Molly, căn bệnh bí ẩn của nhà Young dường như lan rộng. Chú của Graham là John cũng bắt đầu nôn mửa rất nhiều sau tang lễ. Chắc chắn có thứ gì đó trong đồ ăn, có thể do mù tạt trộn trong món sandwich, thứ duy nhất ông ăn. Đến lúc này, âm mưu giết người thứ hai của Graham bắt đầu được thực hiện. Và lần này, nạn nhân thực sự có quan hệ máu mủ với hắn. Fred Young đã có các triệu chứng nôn mửa, tiêu chảy và đau bụng suốt thời gian bệnh tật của Molly. Sau khi vợ chết, các triệu chứng đó lên tới mức mà Fred tin chắc mình cũng sẽ chết.

Khi Fred nhập viện, Graham thường xuyên ghé thăm và hào hứng thảo luận về bệnh trạng của bố với bác sĩ, những người khi đó không thể xác định được bệnh nhân bị ngộ độc arsenic hay antimony. Rốt cuộc họ cho rằng nạn nhân bị ngộ độc antimony và chẩn đoán chỉ thêm một liều nữa thôi là Fred sẽ chết. Sau này, Fred Young nhớ lại rằng dường như bệnh của ông chỉ tái phát vào ngày thứ hai mỗi tuần, sau khi Graham đi cùng ông tới quán rượu trong thành phố.

Không một ai trong gia đình nghĩ rằng Graham đầu độc cả gia đình. Cho đến khi một giáo viên môn hóa học tại trường của Graham, Geoffrey Hughes, vốn lâu nay không mấy thoải mái trước những thí nghiệm cực đoan của cậu bé. Vào một tối sau khi tan học, ông quyết định lục bàn học của Graham. Sau khi tìm thấy nhiều chai thuốc độc, những hình vẽ người hấp hối và những bài viết về những kẻ đầu độc nổi tiếng, Hughes quyết định liên lạc với cảnh sát.

Graham Young

Hình ảnh Graham Young khi bị bắt lần 1

Ngay sau đó, Graham được mời đến một cuộc phỏng vấn đánh giá tâm lý bởi bác sĩ tâm lý do cảnh sát mời. Sau khi bác sĩ thông báo phát hiện kinh hoàng của mình, cảnh sát đã bước vào phòng. Graham chối bay biến tất cả, thậm chí ngay cả khi một ống antimony mà hắn thường mang theo người (như một người bạn nhỏ) rơi ra khỏi túi áo ngực. Graham đã bị bắt vào ngày 23/5/1962. Hắn thừa nhận đầu độc bố, chị gái, người bạn học nhưng phủ nhận gây ra cái chết của mẹ kế. Cuối cùng, Graham bị bắt giam và trở thành tù nhân trẻ tuổi nhất ở nhà tù Broadmoor kể từ năm 1885.

Việc bị giam giữ trong tù không làm khiến hắn nản lòng mà Graham vẫn đam mê những thử nghiệm hóa học. Trong vòng vài tuần sau khi Graham đến Broadmoor, một tù nhân có tên John Berridge đã chết vì ngộ độc cyanide. Hắn đã đầu độc bạn tù bằng chất cyanide được chiết xuất từ lá cây nguyệt quế. Tuy nhiên, do không tìm được chứng cứ nên cảnh sát công khai John Berridge chết do tự sát.

Tháng 6/1970, sau gần 8 năm ở Broadmoor, Tiến sĩ Edgar Udwin, bác sĩ tâm lí của nhà tù đã viết thư gửi Bộ trưởng Nội vụ khuyến nghị trả tự do cho Graham Young, cho rằng anh ta đã “không còn bị ám ảnh bởi thuốc độc, bạo lực và điều ác nữa”.

Trước khi ra tù, Graham tuyên bố: “Một khi được tự do, tôi sẽ giết một người cho mỗi năm tôi phải ở đây”. Cuối cùng, Graham đã được trả tự do và đến ở với người chị Winifred Young và anh rể.

Trong vòng một tuần sau khi được phóng thích, Young bắt đầu tập sự làm người coi kho ở Slough và rồi chuyển đến một nhà trọ gần đó. Gần như ngay sau khi Graham đến đây, một người thuê trọ có tên Trevor Sparkes, 34 tuổi, bắt đầu có những cơn đau thắt vùng bụng dữ dội. Mặt Sparkes bắt đầu phù nề, nôn mửa liên tục, cùng với tiêu chảy. Rốt cuộc Sparkes, một người đam mê bóng đá, không bao giờ có thể chơi được môn thể thao này nữa, khi tiếp tục cảm thấy “những cơn đau ma quỷ” nhiều năm sau đó.

Sau đó, hắn đến làm việc cho công ty John Hadland. Hắn đã kết bạn với  Ron Hewitt, 41 tuổi, Bog Egle, 59 tuổi, quản lí nhà kho, Fred Biggs, 60 tuổi, giám sát kho hàng.

Một thời gian khi Graham đến, Egle thường xuyên phải nghỉ làm do bị ốm. Rob Hewitt cũng bị tiêu chảy, đau bụng dữ dội và đau họng sau khi uống một tách trà do Young pha và sau đó phát bệnh lạ. 7/7/1971, Egle qua đời. Đến tháng 9/1971, Fred Biggs bắt đầu phát các triệu chứng tương tự. Và ông không phải người duy nhất. Chẳng hạn như Jethro Batt, 39 tuổi, được Graham pha cà phê đã đổ đi và phàn nàn rằng nó quá đắng. Sau đó cũng bị nôn mửa và đau chân tê dại. Các nhân viên khác là Peter Buck và David Tilson cũng vậy. Tháng 11/1971, Fred Biggs qua đời, kết thúc 2 tháng sống trong đau đớn.

Graham Young

Chân dung Graham Young khi bị bắt lần 2

Chưa đầy 1 năm, 70 nhân viên của công ty John Hadland bị mắc bệnh tương tự nhau. Điều ngày khiến cho công ty cảm thấy lo ngại và mời các bác sĩ đến để kiểm tra. Các bác sĩ đã phát hiện hầu hết bệnh nhân đều bị ngộc độc bởi kim loại nặng. Cuối cùng, Graham cũng bị phát hiện, hắn bị bắt giữ vào ngày 21/11/1971 khi đang trên đường đến thăm cha. Một số lượng tali đã được tìm thấy trong người hắn.

Ngày 19/6/1972, Graham bị kết án hai tội danh giết người, hai tội âm mưu giết người và hai tội đầu độc. Mặc dù phủ nhận không có tội nhưng bị cáo Graham Young bị kết 4 bản án tù chung thân cùng 2 bản án tù 5 năm.

Năm 1990, Graham Young chết ở tuổi 42 tại nhà tù Parkhurst trên đảo Wight. Nguyên nhân tử vong chính thức được ghi nhận là trụy tim, song đến nay vẫn nhiều người nghi ngờ về chuyện đó.

Thu Trang (Theo Giadinhvietnam.com)

Clip đang được xem nhiều nhất: Mẹ bị tố dàn dựng chụp ảnh con ngoài cổng trường: “Tôi sai nhưng mọi người cần hiểu vấn đề”

Tag: Graham Young , ke giet nguoi , ke sat nhan , sat nhan , đầu độc người , đầu độc ,